Mùa Đông An Lành

Từ Thư Viện Tin Lành
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Tác Giả

Lời Việt

Mùa Đông An Lành
1. Khi lá hết rơi chỉ còn cành khô.
Trời xanh nhạt mây giăng giăng sương mù.
Là rồi mùa Đông đã sang, là rồi chia tay thu vàng.
Là tim tôi ngất ngây rộn ràng.
Tôi nhớ năm xưa lúc trời lập đông.
Ngàn thông đùa reo mênh mang hương nồng.
Từng người gặp nhau chúc câu tuyệt vời trong đêm huy hoàng.
Là đêm Cứu Chúa xuống đời.
Có còn là mùa đông năm nao?
Có còn là mùa đông xôn xao,
Giáo đường rền vang tiếng Thánh ca chúc tôn.
Có còn là mùa đông tôi thương?
Với từng hồi chuông vang muôn phương.
Có còn là mùa đông an bình ngập phước thiêng thượng.
2. Thôi hết đông rơi Giáo đường lặng yên.
Từng đông từng đông trôi qua muộn phiền.
Dù rằng lời ca vẫn vang. Dù rằng sao giăng ngập tràn.
Mà tim tôi vẫn nghe lạnh lùng.
Tôi khóc đơn côi giữa trời mù sương.
Niềm tin ngày xưa bay xa lâu rồi.
Cuộc đời tôi nay nỗi trôi. Đường đời đi trong ô tội.
Mùa đông chết trong tâm hồn.
Bởi cuộc đời còn là phong ba.
Bởi tình người chỉ trong xa hoa.
Bởi vì tội tôi quá chua cay xót xa.
Nên cuộc đời buồn như đêm đông.
Nên tình người chìm trong hư không.
Mất dần rồi mùa đông an lành ngập phước Thiêng Thượng.
3. Xin Chúa thứ tha lỗi lầm đời con.
Từ lâu tìm vui mong manh cuộc đời.
Để rồi chìm sâu tối tăm.
Để rồi đau thương âm thầm.
Buồn vây phủ kín bao mùa đông.
Bên Chúa đêm nay ấm lòng tội nhân.
Hào quang Hài Nhi soi trong đêm mù.
Lòng tìm được trong Chúa nay một niềm vui tươi an bình.
Tình thương Cứu Chúa ngập tràn.
Thế rồi từng mùa đông trôi qua, vẫn là từng mùa đông xôn xao.
Giáo đường rền vang tiếng Thánh ca chúc tôn.
Trở về rồi mùa đông tôi thương.
Với từng hồi chuông vang muôn phương.
Vẫn còn là mùa đông an lành ngập phước Thiêng Thượng.

Tài Liệu Tham Khảo