Hê-bơ-rơ: Chương 4
Bản Dịch Việt Ngữ
Lời hứa về sự an nghỉ
1. Vì vậy, trong khi lời hứa được vào nơi an nghỉ của Ngài vẫn còn, chúng ta hãy lo sợ để không một ai trong chúng ta không đạt được. 2. Bởi vì Phúc Âm đã được rao giảng cho chúng ta cũng giống như cho họ; nhưng lời họ đã nghe không đem lại lợi ích gì, bởi vì không kết hiệp với đức tin của những người nghe.
3. Về phần chúng ta, là những người đã tin, thì bước vào sự an nghỉ, như Ngài đã phán: “Vì Ta đã thề trong cơn thịnh nộ của Ta: ‘Họ sẽ chẳng hề bước vào nơi an nghỉ của Ta’” dù rằng công việc của Ngài đã hoàn tất từ lúc hình thành nền tảng của thế giới. 4. Bởi vì có chỗ Ngài đã phán về ngày thứ bảy như thế này: “Vào ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời nghỉ tất cả những công việc của Ngài.” 5. Và một lần nữa trong điều nầy, Ngài lại phán: “Họ sẽ chẳng hề bước vào sự an nghỉ của Ta.” 6. Như vậy, vẫn còn có một số người sẽ được vào đó, và có những người trước đây đã nhận Phúc Âm nhưng không được vào, bởi vì không vâng lời; 7. một lần nữa, Ngài xác định rõ một ngày là “ngày nay” - qua lời của Đa-vít đã nói một thời gian rất lâu về sau - như đã được trích dẫn: “Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng của Ngài, thì chớ cứng lòng của các ngươi.”
8. Bởi vì nếu Giô-suê đã cho họ sự an nghỉ, thì Ngài sẽ không còn nói về một ngày khác nữa sau ngày hôm nay. 9. Vì vậy, vẫn còn một ngày an nghỉ sa-bát cho dân của Đức Chúa Trời. 10. Vì ai bước vào sự an nghỉ của Ngài, người đó cũng nghỉ công việc của mình, giống như Ngài đã nghỉ công việc của Ngài vậy.
11. Cho nên, chúng ta phải nỗ lực bước vào nơi an nghỉ đó, để không có một người nào sa ngã theo gương của kẻ không vâng lời.
Lời Chúa sống động
12. Vì lời của Đức Chúa Trời là sống động, sắc hơn gươm hai lưỡi, xuyên thấu xa đến nỗi phân chia hồn và linh, khớp và tủy, và có thể phân xử những tư tưởng và ý định trong lòng. 13. Không loài thọ tạo nào có thể che giấu được trước Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mắt của Đấng, là Ngôi Lời của chúng ta.
Đức Chúa Jesus Christ là thượng tế của giao ước mới
14. Do đó, bởi vì chúng ta có vị thượng tế vĩ đại, đã vượt qua các tầng trời, là Đức Chúa Jesus, Con của Đức Chúa Trời, cho nên chúng ta hãy giữ vững những điều chúng ta xưng nhận. 15. Không phải vì chúng ta có một vị thượng tế không thể cảm thông sự yếu đuối của chúng ta, nhưng là Đấng bị cám dỗ đủ mọi thứ, cùng một cách, nhưng không hề phạm tội. 16. Vì vậy, chúng ta hãy vững lòng đến với ngôi ân điển, để chúng ta có thể nhận được sự thương xót và tìm được ân điển vào lúc cần được giúp đỡ.
Bản Dịch Đại Chúng
Lời hứa về sự an nghỉ
Vì vậy, trong khi lời hứa được vào nơi an nghỉ của Ngài vẫn còn, chúng ta hãy lo sợ để không một ai trong chúng ta không đạt được. Bởi vì Phúc Âm đã được rao giảng cho chúng ta cũng giống như cho họ; nhưng lời họ đã nghe không đem lại lợi ích gì, bởi vì không kết hiệp với đức tin của những người nghe.
Về phần chúng ta, là những người đã tin, thì bước vào sự an nghỉ, như Ngài đã phán: “Vì Ta đã thề trong cơn thịnh nộ của Ta: ‘Họ sẽ chẳng hề bước vào nơi an nghỉ của Ta’” dù rằng công việc của Ngài đã hoàn tất từ lúc hình thành nền tảng của thế giới. Bởi vì có chỗ Ngài đã phán về ngày thứ bảy như thế này: “Vào ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời nghỉ tất cả những công việc của Ngài.” Và một lần nữa trong điều nầy, Ngài lại phán: “Họ sẽ chẳng hề bước vào sự an nghỉ của Ta.” Như vậy, vẫn còn có một số người sẽ được vào đó, và có những người trước đây đã nhận Phúc Âm nhưng không được vào, bởi vì không vâng lời; một lần nữa, Ngài xác định một ngày rõ ràng là “ngày nay” - qua lời của Đa-vít đã nói một thời gian rất lâu về sau - như đã được trích dẫn: “Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng của Ngài, thì chớ cứng lòng của các ngươi.”
Bởi vì nếu Giô-suê đã cho họ sự an nghỉ, thì Ngài sẽ không còn nói về một ngày khác nữa sau ngày hôm nay. Vì vậy, vẫn còn một ngày an nghỉ sa-bát cho dân của Đức Chúa Trời. Vì ai bước vào sự an nghỉ của Ngài, người đó cũng nghỉ công việc của mình, giống như Ngài đã nghỉ công việc của Ngài vậy. Cho nên, chúng ta phải nỗ lực bước vào nơi an nghỉ đó, để không có một người nào sa ngã theo gương của kẻ không vâng lời.
Lời Chúa sống động
Vì lời của Đức Chúa Trời là sống động, sắc hơn gươm hai lưỡi, xuyên thấu xa đến nỗi phân chia hồn và linh, khớp và tủy, và có thể phân xử những tư tưởng và ý định trong lòng. Không loài thọ tạo nào có thể che giấu được trước Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mắt của Đấng, là Ngôi Lời của chúng ta.
Đức Chúa Jesus Christ là thượng tế của giao ước mới
Do đó, bởi vì chúng ta có vị thượng tế vĩ đại, đã vượt qua các tầng trời, là Đức Chúa Jesus, Con của Đức Chúa Trời, cho nên chúng ta hãy giữ vững những điều chúng ta xưng nhận. Không phải vì chúng ta có một vị thượng tế không thể cảm thông sự yếu đuối của chúng ta, nhưng là Đấng bị cám dỗ đủ mọi thứ, cùng một cách, nhưng không hề phạm tội. Vì vậy, chúng ta hãy vững lòng đến với ngôi ân điển, để chúng ta có thể nhận được sự thương xót và tìm được ân điển vào lúc cần được giúp đỡ.
Bản Dịch 1925
1. Vậy, đang khi còn có lời hứa cho vào sự yên nghỉ Chúa, hãy lo sợ, kẻo trong chúng ta có ai bị trừ ra chăng. 2. Vì tin Lành nầy đã rao truyền cho chúng ta cũng như cho họ; những lời họ đã nghe không ích chi hết, vì trong khi nghe, chẳng lấy đức tin nhận lời đó thuộc về mình. 3. Về phần chúng ta là kẻ đã tin, thì vào sự yên nghỉ, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: Nầy là lời thề ta đã lập trong cơn thạnh nộ: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta! Dầu vậy, công việc của Ngài đã xong rồi từ buổi sáng thế. 4. Vì luận về ngày thứ bảy, có chép rằng: Ngày thứ bảy Đức Chúa Trời nghỉ cả các công việc Ngài. 5. Lại một chỗ khác có chép rằng: Chúng nó sẽ chẳng hề vào sự yên nghỉ ta.
6. Như vậy, vì đã dành cho mấy người phải vào đó, và vì những kẻ nghe Tin Lành ấy trước nhất đã không vào đó bởi chẳng tin, 7. nên về sau lâu lắm, trong một thơ của Đa-vít, Chúa lại định một ngày nữa gọi là "Ngày nay," như trên kia đã dẫn rằng: Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài, Thì chớ cứng lòng. 8. Vả, nếu Giô-suê đã cho họ yên nghỉ, thì chắc sau không còn nói về một ngày khác nữa. 9. Vậy thì còn lại một ngày yên nghỉ cho dân Đức Chúa Trời. 10. Vì ai vào sự yên nghỉ của Đức Chúa Trời, thì nghỉ công việc mình, cũng như Đức Chúa Trời đã nghỉ công việc của Ngài vậy.
11. Vậy, chúng ta phải gắng sức vào sự yên nghỉ đó, hầu cho không có một người nào trong chúng ta theo gương kẻ chẳng tin kia mà vấp ngã. 12. Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến đỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng. 13. Chẳng có vật nào được giấu kín trước mặt Chúa, nhưng hết thảy đều trần trụi và lộ ra trước mắt Đấng mà chúng ta phải thưa lại,
14. Ấy vậy, vì chúng ta có thầy tế lễ thượng phẩm lớn đã trải qua các từng trời, tức là Đức Chúa Jêsus, Con Đức Chúa Trời, thì hãy bền giữ đạo chúng ta đã nhận tin. 15. Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song chẳng phạm tội. 16. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ơn phước, hầu cho được thương xót và tìm được ơn để giúp chúng ta trong thì giờ có cần dùng.
Bản Dịch 2011
'
1 Vậy trong khi lời hứa cho vào nơi nghỉ ngơi của Ngài vẫn còn hiệu lực, chúng ta khá lo sợ, kẻo có người bị hụt mất cơ hội được vào chăng. 2 Vì chúng ta đã được nghe giảng Tin Mừng giống như họ đã được nghe giảng Tin Mừng, nhưng sứ điệp họ nghe không ích lợi gì cho họ, bởi vì họ không lấy đức tin để kết hiệp với sứ điệp đã nghe. 3 Còn chúng ta, những người có lòng tin, thì bước vào nơi nghỉ ngơi đó, như Ngài đã phán,
“Như Ta đã thề trong cơn giận của Ta,
‘Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta,’”
mặc dù các công việc của Ngài đã hoàn tất từ khi sáng thế. 4 Vì đâu đó Ngài đã nói về ngày thứ bảy rằng,
“Ngày thứ bảy Ðức Chúa Trời nghỉ làm mọi công việc Ngài đã làm.”
5 Nhưng trong chỗ này Ngài lại nói,
“Chúng sẽ không được vào nơi nghỉ ngơi của Ta.”
6 Như vậy nơi nghỉ ngơi ấy vẫn còn để dành cho một số người vào, vì những người được nghe giảng Tin Mừng trước kia đã không vào được, vì họ không chịu vâng lời. 7 Do đó sau một thời gian khá lâu, qua một thánh thi của Ða-vít, Ngài đã ấn định một ngày khác, gọi là “ngày nay,” như đã nói ở trên,
“Ngày nay nếu các ngươi nghe tiếng Ngài thì chớ cứng lòng..”
8 Vì nếu Giô-suê đã đưa họ vào nơi nghỉ ngơi rồi thì Ngài đã không nói về một ngày khác nữa. 9 Cho nên một ngày Sa-bát để nghỉ vẫn còn đó cho con dân của Ðức Chúa Trời. 10 Vì người nào đã vào nơi nghỉ ngơi của Ngài thì nghỉ làm công việc của mình, cũng như Ðức Chúa Trời đã nghỉ làm công việc của Ngài vậy. 11 Thế thì chúng ta hãy cố gắng vào nơi nghỉ ngơi đó, kẻo có ai bị ngã xuống vì theo gương những người không vâng lời chăng.
12 Vì lời Ðức Chúa Trời là sống và linh nghiệm, sắc bén hơn mọi gươm hai lưỡi, xuyên thấu vào đến nỗi có thể chia hồn và linh, khớp và tủy, phân biệt những tư tưởng và ý định trong lòng. 13 Không vật thọ tạo nào có thể che giấu được trước thánh nhan Ngài, nhưng tất cả đều trần trụi và bị phơi bày ra trước mắt Ngài là Ðấng chúng ta phải khai trình.
Ðức Chúa Jesus Là Vị Thượng Tế
14 Thế thì chúng ta có một Vị Thượng Tế vĩ đại, Ðấng đã vượt qua các từng trời, là Ðức Chúa Jesus Con Ðức Chúa Trời, nên chúng ta hãy giữ vững những điều chúng ta đã tuyên xưng. 15 Vì chúng ta không có một Vị Thượng Tế không thể cảm thương những yếu đuối của chúng ta, nhưng có một Vị Thượng Tế đã bị cám dỗ mọi phương diện, giống như chúng ta, nhưng chẳng phạm tội. 16 Vậy chúng ta hãy dạn dĩ đến gần ngai ân sủng, để có thể nhận được ơn thương xót và tìm được ân sủng, hầu giúp chúng ta trong lúc cần.
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Thánh Kinh Lược Khảo - Nhà Xuất Bản Tin Lành Sài Gòn (1970)