Ga-la-ti: Chương 2

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB48C002)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

Phao-lô và các Sứ Ðồ

1. Rồi mười bốn năm sau, tôi lại lên Giê-ru-sa-lem cùng với Ba-na-ba, cũng có mang Tít theo. 2. Theo sự mặc khải tôi đã lên đó và đã trình bày riêng với những nhân vật tôn trọng về Phúc Âm mà tôi đã rao giảng giữa những người ngoại quốc, để những việc tôi đã và đang làm không trở thành vô ích. 3. Ngay cả Tít, người cùng đi với tôi, dù là người Hy Lạp, cũng không bị ép phải chịu cắt bì.

4. Bởi vì có mấy người giả mạo làm anh em đã lén lút len vào, ẩn mình theo dõi sự tự do của chúng tôi mà chúng tôi đã có được trong Đấng Christ Jesus, để họ bắt chúng tôi làm nô lệ. 5. Đối với những người đó, chúng tôi không nhượng bộ họ một giờ nào, để cho chân lý của Phúc Âm vẫn được tiếp tục trong anh em.

6. Còn đối với những người có vẻ như được tôn trọng, cho dù trước kia họ có là ai, đối với tôi, họ không có gì khác biệt - Đức Chúa Trời không tiếp nhận một người theo hình thức bên ngoài - vì vậy những người từng được tôn trọng đó chẳng đóng góp thêm gì cho tôi. 7. Nhưng ngược lại, họ đã thấy rõ rằng tôi được trao trách nhiệm đem Phúc Âm cho những người không được cắt bì - cũng như Phi-e-rơ cho những người được cắt bì 8. - bởi vì Đấng đã hành động trong Phi-e-rơ để sai ông làm sứ đồ cho những người được cắt bì, cũng hành động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho những người ngoại quốc; 9. và khi đã nhận biết ân điển được ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha và Giăng - những người được xem là những trụ cột - họ đã trao tay phải giao kết với Ba-na-ba và tôi, để chúng tôi đến với những người ngoại quốc, còn họ thì đến với những người được cắt bì. 10. Họ chỉ nhắc chúng tôi một việc là phải nhớ đến những người nghèo, và đó chính là điều mà tôi đã từng làm cách nhiệt thành.

Phao-lô trách Phi-e-rơ

11. Tuy nhiên, khi Sê-pha đến An-ti-ốt, tôi đã phản đối trước mặt ông vì ông thật đáng trách. 12. Trước khi những người của Gia-cơ đến, ông vẫn ăn chung với những người ngoại quốc. Nhưng khi họ đến, ông đã rút lui và tách mình riêng ra, vì sợ những người được cắt bì. 13. Những người Do Thái còn lại cũng hành động đạo đức giả như ông, đến nỗi chính Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn theo cách đạo đức giả của họ. 14. Tuy nhiên, khi tôi thấy họ không bước đi ngay thẳng theo chân lý của Phúc Âm, tôi đã nói với Sê-pha trước mặt mọi người: “Nếu anh là người Do Thái, mà sống theo cách những người ngoại quốc, không theo cách của người Do Thái, thì làm sao anh có thể thuyết phục những người ngoại quốc sống theo cách của người Do Thái?”

Ðược cứu bởi đức tin

15. Chúng tôi sinh ra là người Do Thái, chứ không phải là những người tội lỗi trong các dân ngoại. 16. Tuy nhiên, chúng tôi biết rằng một người được xưng công chính không phải nhờ vào những công việc của luật pháp nhưng bởi đức tin trong Đấng Christ Jesus; cho nên chúng tôi đã tin Đấng Christ Jesus để được xưng công chính bởi đức tin trong Đấng Christ, chứ không bởi những công việc của luật pháp, bởi vì không một ai được xưng công chính bởi những công việc của luật pháp. 17. Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách để được xưng công chính trong Đấng Christ mà chính chúng tôi lại bị xem là kẻ có tội, không lẽ Đấng Christ là người phục vụ cho tội lỗi hay sao? Không hề như vậy! 18. Bởi vì nếu tôi xây dựng lại những gì tôi đã phá hủy, tôi chứng tỏ rằng mình là kẻ phạm luật. 19. Vì qua luật pháp tôi đã chết đối với luật pháp, để tôi có thể sống cho Ðức Chúa Trời. 20. Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; bây giờ tôi sống trong thể xác, tức là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi và phó chính mình Ngài vì tôi. 21. Tôi không muốn làm vô hiệu ân điển của Đức Chúa Trời; bởi vì nếu nhờ luật pháp mà được sự công chính thì Đấng Christ đã chết vô ích.

Bản Dịch Đại Chúng

Phao-lô và các Sứ Ðồ

Rồi mười bốn năm sau, tôi đi lên Giê-ru-sa-lem một lần nữa cùng với Ba-na-ba, cũng có mang Tít theo. Theo sự mặc khải tôi đã lên đó và đã trình bày riêng với những nhân vật được tôn trọng về Phúc Âm mà tôi đã rao giảng giữa những người ngoại quốc, để những việc tôi đã và đang làm không trở thành vô ích. Ngay cả Tít - người cùng đi với tôi - dù là người Hy Lạp, cũng không bị ép phải chịu cắt bì.

Bởi vì có mấy người giả mạo làm anh em đã lén lút len vào, ẩn mình theo dõi sự tự do của chúng tôi - là sự tự do mà chúng tôi đã có được trong Đấng Christ Jesus - để họ bắt chúng tôi làm nô lệ. Đối với những người đó, chúng tôi không nhượng bộ họ một giờ khắc nào - để cho chân lý của Phúc Âm vẫn được tiếp tục trong anh em.

Còn đối với những người có vẻ như được tôn trọng, dù trước kia họ có là ai, đối với tôi, họ không có gì khác biệt - Đức Chúa Trời không tiếp nhận một người theo hình thức bên ngoài - vì vậy những người từng được tôn trọng đó chẳng đóng góp thêm gì cho tôi. Nhưng ngược lại, họ đã thấy rõ ràng rằng tôi được trao trách nhiệm đem Phúc Âm cho những người không được cắt bì - cũng như Phi-e-rơ đem Phúc Âm cho những người được cắt bì - bởi vì Đấng đã hành động trong Phi-e-rơ để sai ông làm sứ đồ cho những người được cắt bì, cũng hành động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho những người ngoại quốc; và khi đã nhận biết ân điển được ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha và Giăng - những người được xem là những trụ cột - họ đã trao tay phải giao kết với Ba-na-ba và tôi, để chúng tôi đến với những người ngoại quốc, còn họ thì đến với những người được cắt bì. Họ chỉ nhắc chúng tôi một việc là phải nhớ đến những người nghèo, và đó chính là điều mà tôi đã từng làm cách nhiệt thành.

Phao-lô trách Phi-e-rơ

Tuy nhiên, khi Sê-pha đến An-ti-ốt, tôi đã phản đối trước mặt ông bởi vì ông thật đáng trách. Trước khi những người của Gia-cơ đến, ông vẫn ăn chung với những người ngoại quốc. Tuy nhiên khi họ đến, ông đã rút lui và tách mình riêng ra - bởi vì sợ những người được cắt bì. Những người Do Thái còn lại cũng hành động đạo đức giả như ông, đến nỗi chính Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn theo cách đạo đức giả của họ.

Tuy nhiên, khi tôi thấy họ không sống ngay thẳng theo chân lý của Phúc Âm, tôi đã nói với Sê-pha trước mặt mọi người: “Nếu anh là người Do Thái, mà sống theo cách những người ngoại quốc, không theo cách của người Do Thái, thì làm sao anh có thể thuyết phục những người ngoại quốc sống theo cách của người Do Thái?”

Ðược cứu bởi đức tin

Chúng tôi sinh ra là người Do Thái, chứ không phải là những người tội lỗi trong các dân ngoại. Tuy nhiên, chúng tôi biết rằng một người được xưng công chính không phải nhờ vào những công việc của luật pháp nhưng bởi đức tin trong Đấng Christ Jesus; cho nên chúng tôi đã tin Đấng Christ Jesus để được xưng công chính bởi đức tin trong Đấng Christ, chứ không bởi những công việc của luật pháp - bởi vì không một ai được xưng công chính bởi những công việc của luật pháp.

Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách để được xưng công chính trong Đấng Christ mà chính chúng tôi lại bị xem là kẻ có tội, không lẽ Đấng Christ là người phục vụ cho tội lỗi hay sao? Không hề như vậy! Bởi vì nếu tôi xây dựng lại những gì tôi đã phá hủy, tôi chứng tỏ rằng mình là kẻ phạm luật. Vì qua luật pháp tôi đã chết đối với luật pháp, để tôi có thể sống cho Ðức Chúa Trời.

Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; bây giờ tôi sống trong thể xác, tức là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi và phó chính mình Ngài vì tôi.

Tôi không muốn làm vô hiệu ân điển của Đức Chúa Trời; bởi vì nếu nhờ luật pháp mà được sự công chính thì Đấng Christ đã chết vô ích.

Bản Dịch Ngữ Căn

1. Rồi mười bốn năm sau, tôi lại đi lên Giê-ru-sa-lem cùng với Ba-na-ba, có mang theo Tít nữa. 2. Theo sự mặc khải tôi đã lên đó và đã trình bày riêng với những nhân vật được tôn trọng, về Phúc Âm mà tôi đã rao giảng giữa những người ngoại quốc, để những việc tôi đã và đang chạy không trở thành vô ích. 3. Ngay cả Tít, người cùng đi với tôi, dù là người Hy Lạp, cũng không bị ép phải chịu cắt bì. 4. Bởi vì có mấy người giả mạo làm anh em đã lén lút len vào, ẩn mình theo dõi sự tự do của chúng tôi mà chúng tôi đã có được trong Đấng Christ Jesus, để họ bắt chúng tôi làm nô lệ. 5. Đối với những người đó, chúng tôi không nhượng bộ họ một giờ nào, để chân lý của Phúc Âm được tiếp tục trong anh em.

6. Còn đối với những người có vẻ như được tôn trọng, cho dù trước kia họ có là ai, đối với tôi, họ không có gì khác biệt - Đức Chúa Trời không tiếp nhận một người theo hình thức bên ngoài - vì vậy những người được tôn trọng đó chẳng đóng góp thêm gì cho tôi. 7. Nhưng ngược lại, họ đã thấy rõ rằng tôi được trao trách nhiệm đem Phúc Âm cho những người không được cắt bì - cũng như Phi-e-rơ cho những người được cắt bì 8. - bởi vì Đấng đã hành động trong Phi-e-rơ để sai ông làm sứ đồ cho những người được cắt bì, cũng hành động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho những người ngoại quốc; 9. và khi đã nhận biết ân điển được ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha và Giăng - những người được xem là những trụ cột - họ đã trao tay phải giao kết với Ba-na-ba và tôi, để chúng tôi đến với những người ngoại quốc, còn họ thì đến với những người được cắt bì. 10. Họ chỉ nhắc chúng tôi một việc là phải nhớ đến những người nghèo, và đó chính là điều mà tôi đã từng làm cách nhiệt thành.

11. Tuy nhiên, khi Sê-pha đến An-ti-ốt, tôi đã phản đối trước mặt ông vì ông thật đáng trách. 12. Trước khi những người của Gia-cơ đến, ông vẫn ăn chung với những người ngoại quốc. Nhưng khi họ đến, ông đã rút lui và tách mình riêng ra, vì sợ những người được cắt bì. 13. Những người Do Thái còn lại cũng hành động đạo đức giả như ông, đến nỗi chính Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn theo cách đạo đức giả của họ. 14. Tuy nhiên, khi tôi thấy họ không bước đi ngay thẳng theo chân lý của Phúc Âm, tôi đã nói với Sê-pha trước mặt mọi người: “Nếu anh là người Do Thái, mà sống theo cách những người ngoại quốc, không theo cách của người Do Thái, thì làm sao anh có thể thuyết phục những người ngoại quốc sống theo cách của người Do Thái?”

15. Chúng tôi sinh ra là người Do Thái, không phải là những người tội lỗi trong các dân ngoại. 16. Tuy nhiên, chúng tôi biết rằng một người được xưng công chính không phải nhờ vào những công việc của luật pháp nhưng bởi đức tin trong Đấng Christ Jesus, cho nên chúng tôi đã tin Đấng Christ Jesus để được xưng công chính bởi đức tin trong Đấng Christ, chứ không bởi những công việc của luật pháp; bởi vì không một ai được xưng công chính bởi những công việc của luật pháp. 17. Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách để được xưng công chính trong Đấng Christ mà chính chúng tôi lại bị xem là kẻ có tội, không lẽ Đấng Christ là người phục vụ cho tội lỗi hay sao? Không hề như vậy! 18. Bởi vì nếu tôi xây dựng lại những gì tôi đã phá hủy, tôi chứng tỏ rằng mình là kẻ phạm luật. 19. Vì qua luật pháp tôi đã chết đối với luật pháp, để tôi có thể sống cho Ðức Chúa Trời. 20. Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; bây giờ tôi sống trong thể xác, tức là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi và phó chính mình Ngài vì tôi. 21. Tôi không muốn làm vô hiệu ân điển của Đức Chúa Trời; bởi vì nếu nhờ luật pháp mà được sự công chính thì Đấng Christ đã chết vô ích.

Bản Dịch 1925

1. Sau đó mười bốn năm, tôi lại lên thành Giê-ru-sa-lem với Ba-na-ba, có đem Tít cùng đi nữa. 2. Tôi vâng theo lời tỏ ra mà lên đó, phô bày Tin Lành mà tôi đã giảng trong người ngoại đạo ra cho anh em; lại phô bày riêng cho những kẻ có danh vọng hơn hết, kẻo sự chạy của tôi trước kia và bây giờ hóa ra vô ích chăng. 3. Dầu Tít, kẻ cùng đi với tôi, là người Gờ-réc, cũng không bị ép phải cắt bì. 4. Chúng tôi đã làm như vậy, vì cớ mấy người anh em giả, lẻn vào trong vòng chúng tôi, để rình xem sự tự do mà chúng tôi được trong Đức Chúa Jêsus Christ, đặng bắt chúng tôi làm tôi mọi. 5. Chúng tôi không nhường họ một giây phút nào, chối chẳng chịu thuộc dưới quyền họ, hầu cho lẽ thật của Tin Lành được vững bền trong anh em.

6. Còn như những kẻ mà người ta tôn trọng lắm, (trước kia là kẻ thể nào, thì chẳng can dự gì với tôi, Đức Chúa Trời không tây vị ai hết), tôi nói, những kẻ đó dầu tôn trọng lắm, cũng chẳng làm cho tôi thêm ích chút nào. 7. Trái lại, họ thấy sự giảng Tin Lành cho kẻ không chịu phép cắt bì đã giao cho tôi, cũng như sự giảng Tin Lành cho người chịu phép cắt bì đã giao cho Phi-e-rơ vậy, 8. vì Đấng đã cảm động trong Phi-e-rơ để sai người làm sứ đồ cho những kẻ chịu cắt bì, cũng cảm động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho dân ngoại, 9. và nhận biết ân điển đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, Giăng là những người được tôn như cột trụ, trao tay hữu giao kết với chúng tôi, tức là Ba-na-ba và tôi, hầu cho chúng tôi đi đến cùng dân ngoại, còn các người ấy thì đến cùng những kẻ chịu phép cắt bì. 10. Các người ấy chỉ dặn dò tôi phải nhớ đến kẻ nghèo nàn, là điều tôi cũng đã ân cần làm lắm.

11. Nhưng khi Sê-pha đến thành An-ti-ốt, tôi có ngăn can trước mặt người, vì là đáng trách lắm. 12. Bởi trước lúc mấy kẻ của Gia-cơ sai đi chưa đến, thì người ăn chung với người ngoại; vừa khi họ đã đến thì người lui đứng riêng ra, bởi sợ những kẻ chịu phép cắt bì. 13. Các người Giu-đa khác cũng dùng một cách giả dối như vậy, đến nỗi chính Ba-na-ba cũng bị sự giả hình của họ dẫn dụ. 14. Nhưng khi tôi thấy họ không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành, thì nói với Sê-pha trước mặt mọi người rằng: nếu anh là người Giu-đa, mà ăn ở theo cách dân ngoại, không theo cách người Giu-đa, thì làm sao anh ép dân ngoại phải theo thói Giu-đa?

15. Về phần chúng tôi, thì sanh ra là người Giu-đa, không phải là kẻ có tội từ trong dân ngoại. 16. Dầu vậy, đã biết rằng người ta được xưng công bình, chẳng phải bởi các việc luật pháp đâu, bèn là cậy đức tin trong Đức Chúa Jêsus Christ, nên chính chúng tôi đã tin Đức Chúa Jêsus Christ, để được xưng công bình bởi đức tin trong Đấng Christ, chớ chẳng bởi các việc luật pháp; vì chẳng có ai được xưng công bình bởi các việc luật pháp. 17. Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách được xưng công bình trong Đấng Christ, mà chính chúng tôi bị nhận là kẻ có tội, vậy thì Đấng Christ chẳng là làm tôi của tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy! 18. Thật thế, nếu tôi lập lại điều tôi đã phá hủy, thì tôi sẽ tỏ ra chính tôi là người phạm phép. 19. Vả, bởi luật pháp, tôi đã chết cho luật pháp, để sống cho Đức Chúa Trời. 20. Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi. 21. Tôi không muốn làm cho ân điển Đức Chúa Trời ra vô ích; vì nếu bởi luật pháp mà được sự công bình, thì Đấng Christ chịu chết là vô ích.

Bản Dịch 2011

Phao-lô và Các Vị Sứ Ðồ Khác

1 Sau đó mười bốn năm tôi lại lên Giê-ru-sa-lem với Ba-na-ba, có Tít đi cùng. 2 Do được mặc khải tôi đi lên đó để trình bày trước mặt họ Tin Mừng mà tôi đã rao giảng giữa các dân ngoại, nhưng tôi chỉ trình bày riêng với những vị lãnh đạo được kính trọng, vì tôi sợ rằng những gì tôi đã chạy và đang chạy sẽ trở thành vô ích. 3 Nhưng Tít, người cùng đi với tôi, dù là người Hy-lạp, cũng không bị buộc phải được cắt bì. 4 Chúng tôi làm thế vì có những anh chị em giả đã lẻn vào, để theo dõi sự tự do chúng tôi có trong Ðức Chúa Jesus Christ, hầu bắt chúng tôi làm nô lệ. 5 Ðối với những kẻ ấy chúng tôi không nhượng bộ, dù chỉ một giây phút, để chân lý của Tin Mừng được vững bền trong anh chị em.

6 Còn đối với những người có vẻ như được tôn trọng đó, dù trước kia họ là ai thì cũng không liên can gì đến tôi, vì Ðức Chúa Trời không thiên vị người nào; những người có vẻ như được tôn trọng đó đã chẳng giúp tôi được gì. 7 Ngược lại họ đã thấy rõ rằng tôi được giao trách nhiệm đem Tin Mừng đến những người không được cắt bì, cũng như Phi-rơ được giao trách nhiệm đem Tin Mừng đến những người được cắt bì. 8 Vì Ðấng đã hành động trong Phi-rơ để lập ông làm sứ đồ cho những người được cắt bì cũng đã hành động trong tôi để lập tôi làm sứ đồ cho các dân ngoại. 9 Khi nhận thấy ân sủng đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, và Giăng, những vị được xem như cột trụ, đã trao tay phải hiệp thông với tôi và Ba-na-ba, để chúng tôi rao giảng Tin Mừng cho các dân ngoại, còn họ thì lo cho những người được cắt bì. 10 Họ chỉ dặn tôi phải nhớ đến những người nghèo khó, và đó là điều tôi đã dốc lòng thực hiện.

Phao-lô Trách Sê-pha

11 Nhưng khi Sê-pha đến An-ti-ốt, tôi đã trực tiếp bày tỏ nỗi bất bình với ông, vì ông thật đáng trách. 12 Số là trước khi những người do Gia-cơ phái đi đến nơi, ông vẫn dùng bữa chung với những anh chị em tín hữu thuộc các dân ngoại, nhưng khi những người ấy đến, thì ông lui ra và giữ mình cách biệt với các dân ngoại, vì ông sợ những người đã được cắt bì. 13 Những tín hữu Do-thái khác cũng hiệp với ông trong cách sống hàng hai như vậy, đến nỗi Ba-na-ba cũng bị lôi cuốn và làm theo cách đạo đức giả đó. 14 Khi tôi thấy họ không sống ngay thẳng theo chân lý của Tin Mừng, tôi đã nói với Sê-pha trước mặt mọi người, “Nếu ngài là người Do-thái mà sống giống như một người trong các dân ngoại, và không như người Do-thái, thì làm sao ngài đòi các dân ngoại phải sống như người Do-thái được?”

Người Do-thái và Các Dân Ngoại Ðược Cứu Nhờ Ðức Tin

15 Chúng tôi khi sinh ra là người Do-thái, chứ không là những người tội lỗi trong các dân ngoại. 16 Tuy nhiên chúng tôi biết rằng một người được xưng công chính không nhờ làm theo các việc của Luật Pháp nhưng nhờ đức tin nơi Ðức Chúa Jesus Christ; vì thế chúng tôi đã tin Ðức Chúa Jesus Christ để chúng tôi được xưng công chính, nhờ đức tin nơi Ðấng Christ, chứ không nhờ làm theo các việc của Luật Pháp; vì không người nào sẽ được xưng công chính nhờ làm theo các việc của Luật Pháp. 17 Nhưng nếu chúng tôi đang tìm cầu được xưng công chính trong Ðấng Christ, mà chính chúng tôi bị xem là những kẻ có tội vì không làm theo Luật Pháp, hóa ra Ðấng Christ là Ðấng phục vụ tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy. 18 Vì nếu tôi xây dựng lại những gì tôi đã phá hủy, tôi chứng tỏ rằng mình là kẻ phạm luật.

19 Vì qua Luật Pháp tôi đã chết đối với Luật Pháp, để tôi có thể sống cho Ðức Chúa Trời. 20 Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Ðấng Christ; không phải là tôi sống nữa, nhưng Ðấng Christ sống trong tôi; và bây giờ tôi sống trong thân xác này là sống trong đức tin vào Con Ðức Chúa Trời, Ðấng đã yêu tôi và phó chính mình Ngài vì tôi. 21 Tôi không muốn làm cho ân sủng của Ðức Chúa Trời bị vô hiệu hóa, vì nếu có thể nhờ Luật Pháp được xưng công chính, thì Ðấng Christ chịu chết thật vô ích quá.

Tài Liệu

  • Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
  • Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành