Công Vụ Các Sứ Đồ: Chương 8
Mục lục
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Khi ấy Sau-lơ cũng hiện diện tại đó tán thành về việc giết Ê-tiên. Trong ngày đó, có một cơn bách hại lớn chống lại Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem. Ngoại trừ các sứ đồ, tất cả đã tan lạc trong các vùng Giu-đê và Sa-ma-ri.
2. Những người tin kính đã chôn cất Ê-tiên và tổ chức thương tiếc ông thật long trọng. 3. Tuy nhiên Sau-lơ đã tàn hại Hội Thánh, xông vào từ nhà nầy đến nhà khác, bắt cả đàn ông lẫn đàn bà, rồi nhốt họ trong tù.
4. Vì vậy, những người bị tan lạc đã đi nhiều nơi rao giảng Phúc Âm. 5. Phi-líp xuống thành Sa-ma-ri và giảng về Đấng Christ cho dân chúng. 6. Ðám đông đồng lòng chăm chú lắng nghe những điều Phi-líp nói; trong lúc họ nghe, họ đã thấy những phép lạ ông làm; 7. bởi vì có nhiều người bị uế linh - chúng đã kêu lớn tiếng rồi xuất ra khỏi họ - nhiều người bị bại và què đã được chữa lành. 8. Vì vậy, trong thành tràn ngập vui mừng.
9. Lúc nầy trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật trong thành phố, ông tự cho mình là một người vĩ đại, và đã làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. 10. Tất cả - từ nhỏ cho đến lớn - đều lắng nghe ông, họ nói rằng: “Người nầy có quyền năng của Đức Chúa Trời, là Đấng Vĩ Đại.” 11. Họ đã nghe theo ông bởi vì đã từ lâu ông dùng ma thuật làm cho họ kinh ngạc. 12. Tuy nhiên, khi họ đã tin Phi-líp, là người công bố Phúc Âm về vương quốc của Đức Chúa Trời, và danh của Đức Chúa Jesus Christ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm. 13. Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Khi thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, thì ông kinh ngạc.
14. Lúc này các sứ đồ tại Giê-ru-sa-lem nghe rằng dân Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo của Đức Chúa Trời, các sứ đồ đã sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ. 15. Hai người xuống đó rồi cầu nguyện cho họ để họ có thể nhận Đức Thánh Linh. 16. Vì Ngài chưa giáng xuống trên một ai trong số họ, nhưng họ chỉ nhận được báp-têm trong danh Chúa, là Đức Chúa Jesus mà thôi. 17. Sau đó, hai sứ đồ đã đặt tay trên họ, thì họ nhận lãnh Đức Thánh Linh.
18. Khi Si-môn thấy rằng Đức Thánh Linh được ban xuống qua việc hai sứ đồ đặt tay, ông dâng tiền cho hai sứ đồ, 19. rồi nói: “Xin cũng hãy cho tôi thẩm quyền nầy, để tôi đặt tay trên ai thì người đó được nhận Đức Thánh Linh.”
20. Tuy nhiên Phi-e-rơ đã nói với ông: “Nguyện tiền bạc của ngươi cũng bị hư mất với ngươi, bởi vì ngươi tưởng có thể dùng tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời! 21. Ngươi không được dự phần hoặc có phần trong việc nầy đâu, bởi vì lòng của ngươi không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22. Vì vậy, hãy ăn năn việc gian ác nầy của ngươi, và hãy thiết tha cầu nguyện với Chúa, để nếu có thể thì ý tưởng trong lòng của ngươi sẽ được tha thứ. 23. Bởi vì ta thấy ngươi đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của tội ác.”
24. Khi đó Si-môn đã trả lời và nói: “Xin các ông hãy cầu nguyện khẩn thiết với Chúa cho tôi, để không có điều nào mà các ông đã nói có thể xảy đến cho tôi.”
25. Vì vậy, sau khi đã nhiệt thành làm chứng và giảng đạo Chúa, họ đã trở về Giê-ru-sa-lem, và sau đó đã truyền giảng Phúc Âm trong nhiều ngôi làng của người Sa-ma-ri.
26. Lúc nầy, một thiên sứ của Chúa đã phán cùng Phi-líp rằng: “Hãy chỗi dậy và đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đây là một con đường vắng vẻ.”
27. Ông đã chỗi dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-pi, là một triều thần của Can-đác, nữ hoàng của dân Ê-thi-ô-pi, là người quản lý cả kho tàng của bà, và ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng. 28. Khi ông trở về, ngồi trên xe ngựa của mình, ông đang đọc tiên tri Ê-sai.
29. Đức Thánh Linh phán với Phi-líp: “Hãy đến gần và lên xe ngựa nầy.”
30. Khi Phi-líp chạy đến, ông nghe người đó đang đọc tiên tri Ê-sai, thì nói: “Ông có hiểu điều ông đang đọc đó hay không?”
31. Người trả lời: “Nếu không có ai hướng dẫn, làm sao tôi hiểu được?” Rồi ông mời Phi-líp lên, ngồi với mình.
32. Phần Kinh Thánh mà ông đang đọc là thế nầy: “Người đã bị dắt như một con chiên đến nơi làm thịt, như một chiên con nín lặng trước mặt kẻ hớt lông, do đó Người không mở miệng. 33. Công lý của Người đã bị tước đoạt trong lúc Người bị sỉ nhục. Ai có thể nói đến dòng dõi của Người? Bởi vì sự sống của Người đã bị cất khỏi đất.”
34. Viên hoạn quan đã nói với Phi-líp rằng: “Xin cho biết vị tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?”
35. Phi-líp mở miệng, bắt đầu từ khúc Kinh Thánh này, giảng về Đức Chúa Jesus cho ông.
36. Khi họ đang đi, dọc đường họ đến nơi có nước, vị hoạn quan nói: “Kìa, có nước! Có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm hay không?”
37. [Phi-líp nói: Nếu ông tin với tất cả tấm lòng của mình, thì ông có thể. Ông đã trả lời rằng: Tôi tin rằng Jesus Christ là Con của Đức Chúa Trời.]
38. Ông truyền cho xe dừng lại, rồi cả hai xuống nước - Phi-líp cũng như viên hoạn quan - rồi Phi-líp làm báp-têm cho ông.
39. Khi họ lên khỏi nước, Đức Thánh Linh của Chúa đã đem Phi-líp đi; viên hoạn quan không thấy ông nữa, nhưng vui mừng tiếp tục hành trình của mình.
40. Tuy nhiên, người ta thấy Phi-líp tại A-xốt; ông đã giảng Phúc Âm cho tất cả các thành mà ông đã đi qua, cho tới khi ông đến Sê-sa-rê.
Bản Dịch Đại Chúng
Lúc đó Sau-lơ cũng hiện diện tại đó và tán thành về việc giết Ê-tiên.
Trong ngày đó, có một cơn bách hại lớn chống lại Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem. Ngoại trừ các sứ đồ, tất cả đã tan lạc trong các vùng Giu-đê và Sa-ma-ri. Những người tin kính đã chôn cất Ê-tiên và tổ chức thương tiếc ông thật long trọng. Tuy nhiên Sau-lơ đã tàn hại Hội Thánh, xông vào từ nhà nầy đến nhà khác, bắt cả đàn ông lẫn đàn bà, rồi nhốt họ trong tù.
Vì vậy, những người bị tan lạc đã đi nhiều nơi rao giảng Phúc Âm. Phi-líp xuống thành Sa-ma-ri và giảng về Đấng Christ cho dân chúng. Ðám đông đồng lòng chăm chú lắng nghe những điều Phi-líp nói; trong lúc họ nghe, họ đã thấy những phép lạ ông làm; bởi vì có nhiều người bị uế linh - chúng đã kêu lớn tiếng rồi xuất ra khỏi họ - nhiều người bị bại và què đã được chữa lành. Vì vậy, trong thành tràn ngập vui mừng.
Lúc nầy trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật trong thành phố, ông tự cho mình là một người vĩ đại, và đã làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. Tất cả - từ nhỏ cho đến lớn - đều lắng nghe ông, họ nói rằng: “Người nầy có quyền năng của Đức Chúa Trời, là Đấng Vĩ Đại.” Họ đã nghe theo ông bởi vì đã từ lâu ông dùng ma thuật làm cho họ kinh ngạc. Tuy nhiên, khi họ đã tin Phi-líp, là người công bố Phúc Âm về vương quốc của Đức Chúa Trời, và danh của Đức Chúa Jesus Christ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm. Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Khi thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, thì ông kinh ngạc.
Lúc này các sứ đồ tại Giê-ru-sa-lem nghe rằng dân Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo của Đức Chúa Trời, các sứ đồ đã sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ. Hai người xuống đó rồi cầu nguyện cho họ để họ có thể nhận Đức Thánh Linh. Vì Ngài chưa giáng xuống trên một ai trong số họ, nhưng họ chỉ nhận được báp-têm trong danh Chúa, là Đức Chúa Jesus mà thôi. Sau đó, hai sứ đồ đã đặt tay trên họ, thì họ nhận lãnh Đức Thánh Linh.
Khi Si-môn thấy rằng Đức Thánh Linh được ban xuống qua việc hai sứ đồ đặt tay, ông dâng tiền cho hai sứ đồ, rồi nói: “Xin cũng hãy cho tôi thẩm quyền nầy, để tôi đặt tay trên ai thì người đó được nhận Đức Thánh Linh.”
Tuy nhiên Phi-e-rơ đã nói với ông: “Nguyện tiền bạc của ngươi cũng bị hư mất với ngươi, bởi vì ngươi tưởng có thể dùng tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời! Ngươi không được dự phần hoặc có phần trong việc nầy đâu, bởi vì lòng của ngươi không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. Vì vậy, hãy ăn năn việc gian ác nầy của ngươi, và hãy thiết tha cầu nguyện với Chúa, để nếu có thể thì ý tưởng trong lòng của ngươi sẽ được tha thứ. Bởi vì ta thấy ngươi đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của tội ác.”
Khi đó Si-môn đã trả lời và nói: “Xin các ông hãy cầu nguyện khẩn thiết với Chúa cho tôi, để không có điều nào mà các ông đã nói có thể xảy đến cho tôi.”
Vì vậy, sau khi đã nhiệt thành làm chứng và giảng đạo Chúa, họ đã trở về Giê-ru-sa-lem, và sau đó đã truyền giảng Phúc Âm trong nhiều ngôi làng của người Sa-ma-ri.
Lúc nầy, một thiên sứ của Chúa đã phán cùng Phi-líp rằng: “Hãy chỗi dậy và đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đây là một con đường vắng vẻ.”
Ông đã chỗi dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-pi, là một triều thần của Can-đác, nữ hoàng của dân Ê-thi-ô-pi, là người quản lý cả kho tàng của bà, và ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng. Khi ông trở về, ngồi trên xe ngựa của mình, ông đang đọc tiên tri Ê-sai.
Đức Thánh Linh phán với Phi-líp: “Hãy đến gần và lên xe ngựa nầy.”
Khi Phi-líp chạy đến, ông nghe người đó đang đọc tiên tri Ê-sai, thì nói: “Ông có hiểu điều ông đang đọc đó hay không?”
Người trả lời: “Nếu không có ai hướng dẫn, làm sao tôi hiểu được?” Rồi ông mời Phi-líp lên, ngồi với mình.
Phần Kinh Thánh mà ông đang đọc là thế nầy: “Người đã bị dắt như một con chiên đến nơi làm thịt, như một chiên con nín lặng trước mặt kẻ hớt lông, do đó Người không mở miệng. Công lý của Người đã bị tước đoạt trong lúc Người bị sỉ nhục. Ai có thể nói đến dòng dõi của Người? Bởi vì sự sống của Người đã bị cất khỏi đất.”
Viên hoạn quan đã nói với Phi-líp rằng: “Xin cho biết vị tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?”
Phi-líp mở miệng, bắt đầu từ khúc Kinh Thánh này, giảng về Đức Chúa Jesus cho ông.
Khi họ đang đi, dọc đường họ đến nơi có nước, vị hoạn quan nói: “Kìa, có nước! Có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm hay không?” [Phi-líp nói: Nếu ông tin với tất cả tấm lòng của mình, thì ông có thể. Ông đã trả lời rằng: Tôi tin rằng Jesus Christ là Con của Đức Chúa Trời.] Ông truyền cho xe dừng lại, rồi cả hai xuống nước - Phi-líp cũng như viên hoạn quan - rồi
Phi-líp làm báp-têm cho ông.
Khi họ lên khỏi nước, Đức Thánh Linh của Chúa đã đem Phi-líp đi; viên hoạn quan không thấy ông nữa, nhưng vui mừng tiếp tục hành trình của mình.
Tuy nhiên, người ta thấy Phi-líp tại A-xốt; ông đã giảng Phúc Âm cho tất cả các thành mà ông đã đi qua, cho tới khi ông đến Sê-sa-rê.
Bản Dịch Ngữ Căn
1. Khi ấy Sau-lơ hiện diện tại đó tán thành về việc giết Ê-tiên. Trong ngày đó, có một cơn bách hại lớn chống lại Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem. Ngoại trừ các sứ đồ, tất cả đã tan lạc trong các vùng Giu-đê và Sa-ma-ri.
2. Những người tin kính đã chôn cất Ê-tiên và tổ chức thương tiếc ông thật long trọng. 3. Tuy nhiên Sau-lơ đã tàn hại Hội Thánh, xông vào từ nhà nầy đến nhà khác, bắt cả đàn ông lẫn đàn bà, rồi nhốt họ trong tù.
4. Vì vậy, những người bị tan lạc đã đi nhiều nơi rao giảng Phúc Âm. 5. Phi-líp xuống thành Sa-ma-ri và giảng về Đấng Christ cho dân chúng. 6. Ðám đông đồng lòng chăm chú lắng nghe những điều Phi-líp nói, trong lúc họ nghe, họ đã thấy những phép lạ ông làm; 7. bởi vì có nhiều người bị uế linh - chúng đã kêu lớn tiếng rồi xuất ra khỏi họ - nhiều người bị bại và què đã được chữa lành. 8. Vì vậy, trong thành tràn ngập vui mừng.
9. Lúc nầy trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật trong thành phố, ông tự cho mình là một người vĩ đại, và đã làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. 10. Tất cả - từ nhỏ cho đến lớn - đều lắng nghe ông, họ nói rằng: “Người nầy có quyền năng của Đức Chúa Trời, là Đấng Vĩ Đại.” 11. Họ đã nghe theo ông bởi vì đã từ lâu ông dùng ma thuật làm cho họ kinh ngạc. 12. Tuy nhiên, khi họ đã tin Phi-líp, là người công bố Phúc Âm về vương quốc của Đức Chúa Trời, và danh của Đức Chúa Jesus Christ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm. 13. Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Khi thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, thì ông kinh ngạc.
14. Lúc này các sứ đồ tại Giê-ru-sa-lem nghe rằng dân Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo của Đức Chúa Trời, các sứ đồ đã sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ. 15. Hai người xuống đó rồi cầu nguyện cho họ để họ có thể nhận Đức Thánh Linh. 16. Vì Ngài chưa giáng xuống trên một ai trong số họ, nhưng họ chỉ nhận được báp-têm trong danh Chúa, là Đức Chúa Jesus mà thôi. 17. Sau đó, hai sứ đồ đã đặt tay trên họ, thì họ nhận lãnh Đức Thánh Linh.
18. Khi Si-môn thấy rằng Đức Thánh Linh được ban xuống qua việc hai sứ đồ đặt tay, ông dâng tiền cho hai sứ đồ, 19. rồi nói: “Xin cũng hãy cho tôi thẩm quyền nầy, để tôi đặt tay trên ai thì người đó được nhận Đức Thánh Linh.”
20. Tuy nhiên Phi-e-rơ đã nói với ông: “Nguyện tiền bạc của ngươi cũng bị hư mất với ngươi, bởi vì ngươi tưởng có thể dùng tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời! 21. Ngươi không được dự phần hoặc có phần trong việc nầy đâu, bởi vì lòng của ngươi không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22. Vì vậy, hãy ăn năn việc gian ác nầy của ngươi, và hãy thiết tha cầu nguyện với Chúa, để nếu có thể thì ý tưởng trong lòng của ngươi sẽ được tha thứ. 23. Bởi vì ta thấy ngươi đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của tội ác.”
24. Khi đó Si-môn đã trả lời và nói: “Xin các ông hãy cầu nguyện khẩn thiết với Chúa cho tôi, để không có điều nào mà các ông đã nói có thể xảy đến cho tôi.”
25. Vì vậy, sau khi đã nhiệt thành làm chứng và giảng đạo Chúa, họ đã trở về Giê-ru-sa-lem, và sau đó đã truyền giảng Phúc Âm trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
26. Lúc nầy, một thiên sứ của Chúa đã phán cùng Phi-líp rằng: “Hãy chỗi dậy và đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đây là một con đường vắng vẻ.”
27. Ông đã chỗi dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-pi, là một triều thần của Can-đác, nữ hoàng của dân Ê-thi-ô-pi, là người quản lý cả kho tàng của bà, và ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng. 28. Khi ông trở về, ngồi trên xe ngựa của mình, ông đang đọc tiên tri Ê-sai.
29. Đức Thánh Linh phán với Phi-líp: “Hãy đến gần và lên xe ngựa nầy.”
30. Khi Phi-líp chạy đến, ông nghe người đó đang đọc tiên tri Ê-sai, thì nói: “Ông có hiểu điều ông đang đọc đó hay không?”
31. Người trả lời: “Nếu không có ai hướng dẫn, làm sao tôi hiểu được?” Rồi ông mời Phi-líp lên, ngồi với mình.
32. Phần Kinh Thánh mà ông đang đọc là thế nầy: “Người đã bị dắt như một con chiên đến nơi làm thịt, như một chiên con nín lặng trước mặt kẻ hớt lông, do đó Người không mở miệng. 33. Công lý của Người đã bị tước đoạt trong lúc Người bị sỉ nhục. Ai có thể nói đến dòng dõi của Người? Bởi vì sự sống của Người đã bị cất khỏi đất.”
34. Viên hoạn quan đã nói với Phi-líp rằng: “Xin cho biết vị tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?”
35. Phi-líp mở miệng, bắt đầu từ khúc Kinh Thánh này, giảng về Đức Chúa Jesus cho ông.
36. Khi họ đang đi, dọc đường họ đến nơi có nước, vị hoạn quan nói: “Kìa, có nước! Có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm hay không?”
37. [Phi-líp nói: Nếu ông tin với tất cả tấm lòng của mình, thì ông có thể. Ông đã trả lời rằng: Tôi tin rằng Jesus Christ là Con của Đức Chúa Trời.]
38. Ông truyền cho xe dừng lại, rồi cả hai xuống nước - Phi-líp cũng như viên hoạn quan - rồi ông làm báp-têm cho người.
39. Khi họ lên khỏi nước, Đức Thánh Linh của Chúa đã đem Phi-líp đi; viên hoạn quan không thấy ông nữa, và vui mừng tiếp tục hành trình của mình.
40. Tuy nhiên, người ta thấy Phi-líp tại A-xốt; ông đã giảng Phúc Âm cho tất cả các thành mà ông đã đi qua, cho tới khi ông đến Sê-sa-rê.
Bản Dịch 1925
1. Sau-lơ vốn ưng thuận về sự Ê-tiên bị giết. Trong lúc đó, Hội thánh ở thành Giê-ru-sa-lem gặp cơn bắt bớ dữ tợn; trừ ra các sứ đồ, còn hết thảy tín đồ đều phải chạy tan lạc trong các miền Giu-đê và xứ Sa-ma-ri. 2. Dầu vậy, có mấy người tin kính chôn xác Ê-tiên và than khóc người quá bội. 3. Nhưng Sau-lơ làm tàn hại Hội thánh: sấn vào các nhà, dùng sức mạnh bắt đàn ông đàn bà mà bỏ tù.
4. Vậy, những kẻ đã bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác, truyền giảng đạo Tin Lành. 5. Phi-líp cũng vậy, xuống trong thành Sa-ma-ri mà giảng về Đấng Christ tại đó. 6. Đoàn dân nghe người giảng và thấy các phép lạ người làm, thì đồng lòng lắng tai nghe người nói; 7. vì có những tà ma kêu lớn tiếng lên mà ra khỏi nhiều kẻ bị ám, cùng kẻ bại và què được chữa lành cũng nhiều. 8. Tại cớ đó, trong thành được vui mừng khôn xiết.
9. Bấy giờ trong thành đó có một người tên là Si-môn, làm nghề phù phép, tự khoe mình làm người danh tiếng, khiến cho dân Sa-ma-ri rất lấy làm lạ lùng. 10. Hết thảy từ trẻ đến già đều nghe theo người, mà nói rằng: Chính người là quyền phép của Đức Chúa Trời, tức là quyền phép lớn như thường gọi vậy. 11. Nhân đó chúng nghe theo người, vì đã lâu nay người lấy phù phép giục họ thảy đều phải khen lạ. 12. Nhưng khi chúng đã tin Phi-líp, là người rao giảng Tin Lành của nước Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Jêsus Christ cho mình, thì cả đàn ông, đàn bà đều chịu phép báp-tem. 13. Chính Si-môn cũng tin, và khi đã chịu phép báp-tem, thì ở luôn với Phi-líp; người thấy những dấu lạ phép kỳ đã làm ra, thì lấy làm lạ lắm. 14. Các sứ đồ vẫn ở tại thành Giê-ru-sa-lem, nghe tin xứ Sa-ma-ri đã nhận lấy đạo Đức Chúa Trời, bèn sai Phi-e-rơ và Giăng đến đó. 15. Hai người tới nơi, cầu nguyện cho các môn đồ mới, để cho được nhận lấy Đức Thánh Linh. 16. Vì Đức Thánh Linh chưa giáng xuống trên một ai trong bọn đó; họ chỉ nhân danh Đức Chúa Jêsus mà chịu phép báp-tem thôi. 17. Phi-e-rơ và Giăng bèn đặt tay trên các môn đồ, thì đều được nhận lấy Đức Thánh Linh. 18. Si-môn thấy bởi các sứ đồ đặt tay lên thì có ban Đức Thánh Linh xuống, bèn lấy bạc dâng cho, mà nói rằng: 19. Cũng hãy cho tôi quyền phép ấy, để tôi đặt tay trên ai thì nấy được nhận lấy Đức Thánh Linh. 20. Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: Tiền bạc ngươi hãy hư mất với ngươi, vì ngươi tưởng lấy tiền bạc mua được sự ban cho của Đức Chúa Trời! 21. Ngươi chẳng có phần hoặc số trong việc nầy; vì lòng ngươi chẳng ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22. Vậy, hãy ăn năn điều ác mình, và cầu nguyện Chúa, hầu cho ý tưởng của lòng ngươi đó họa may được tha cho. 23. Vì ta thấy ngươi đang ở trong mật đắng và trong xiềng tội ác. 24. Si-môn trả lời rằng: Xin chính mình các ông hãy cầu nguyện Chúa cho tôi, hầu cho tôi chẳng mắc phải điều ông nói đó.
25. Sau khi Phi-e-rơ và Giăng đã làm chứng và giảng đạo Chúa như thế, thì trở về thành Giê-ru-sa-lem vừa đi vừa giảng Tin Lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
26. Bấy giờ, có một thiên sứ của Chúa phán cùng Phi-líp rằng: Hãy chờ dậy đi qua phía nam, trên con đường từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Ga-xa. Đường ấy vắng vẻ. 27. Người chờ dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-bi, làm quan hầu của Can-đác, nữ vương nước Ê-thi-ô-bi, coi sóc hết cả kho tàng bà, đã đến thành Giê-ru-sa-lem để thờ phượng, 28. khi trở về, ngồi trên xe mà đọc sách tiên tri Ê-sai. 29. Đức Thánh Linh phán cùng Phi-líp rằng: Hãy lại gần và theo kịp xe đó. 30. Phi-líp chạy đến, nghe người Ê-thi-ô-bi đọc sách tiên tri Ê-sai, thì nói rằng: Ông hiểu lời mình đọc đó chăng? 31. Hoạn quan trả lời rằng: Nếu chẳng ai dạy cho tôi, thể nào tôi hiểu được? Người bèn mời Phi-líp lên xe ngồi kề bên. 32. Vả, chỗ người đọc trong Kinh Thánh là đoạn nầy: Người đã bị kéo đi như con chiên đến hàng làm thịt, Lại như chiên con câm trước mặt kẻ hớt lông, người chẳng mở miệng. 33. Trong khi người hèn hạ thì sự đoán xét Người đã bị cất đi. Còn ai sẽ kể đời của Người? Vì sự sống Người đã bị rút khỏi đất rồi.
34. Hoạn quan cất tiếng nói cùng Phi-líp rằng: Tôi xin hỏi ông, đấng tiên tri đã nói điều đó về ai? Có phải nói về chính mình người chăng, hay là về người nào khác? 35. Phi-líp bèn mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó mà rao giảng Đức Chúa Jêsus cho người. 36. Hai người đang đi dọc đường, gặp chỗ có nước, hoạn quan nói rằng: Nầy, nước đây, có sự gì ngăn cấm tôi chịu phép báp-tem chăng? 37. Phi-líp nói: Nếu ông hết lòng tin, điều đó có thể được. Hoạn quan trả lời rằng: Tôi tin rằng Đức Chúa Jêsus Christ là Con Đức Chúa Trời. 38. Người biểu dừng xe lại; rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm phép báp-tem cho hoạn quan. 39. Khi ở dưới nước lên, thì Thánh Linh của Chúa đem Phi-líp đi; hoạn quan chẳng thấy người nữa, cứ hớn hở đi đường. 40. Còn Phi-líp thì người ta thấy ở trong thành A-xốt; từ đó người đi đến thành Sê-sa-rê, cũng giảng Tin Lành khắp những thành nào mình đã ghé qua.
Bản Dịch 2011
Sau-lơ Bách Hại Hội Thánh
1 Sau-lơ tán thành việc giết chết Ê-tiên. Trong lúc ấy một cơn bách hại dữ dội nổi lên chống lại hội thánh tại Giê-ru-sa-lem. Ngoại trừ các sứ đồ, tất cả tín hữu đều bị tản lạc khắp miền Giu-đê và Sa-ma-ri. 2 Dầu vậy một số người tin kính nhiệt thành đã chôn cất Ê-tiên và lớn tiếng khóc thương ông. 3 Nhưng Sau-lơ cứ tàn phá hội thánh. Ông đi lùng từ nhà này sang nhà khác, bắt lôi cả đàn ông lẫn đàn bà đem nhốt vào tù.
Phi-líp Giảng Tin Mừng tại Sa-ma-ri
4 Vậy những người đã bị tản mác ra đi khắp nơi rao giảng Tin Mừng của Ðạo Chúa.
5 Bấy giờ Phi-líp đi xuống Thành Sa-ma-ri và giảng về Ðấng Christ cho họ. 6 Ðoàn dân đông đồng lòng chăm chú lắng nghe Phi-líp giảng, vì họ đã nghe và thấy các phép lạ ông làm. 7 Số là có nhiều tà linh ô uế hét lớn tiếng rồi xuất ra khỏi những người đã bị chúng ám hại bấy lâu nay; cũng có nhiều người bại và què được chữa lành. 8 Vì thế trong thành ấy đã có niềm vui khôn xiết.
Thầy Pháp Si-môn Theo Ðạo
9 Lúc đó có một người tên là Si-môn, vốn làm nghề thầy pháp trong thành. Ông đã từng làm cho dân Sa-ma-ri phải kinh ngạc, và ông tự cho mình là một nhân vật quan trọng. 10 Mọi người ở đó, từ trẻ đến già, đều nể phục ông; họ bảo, “Người này có quyền năng của Ðức Chúa Trời gọi là đại quyền.” 11 Họ rất mực nghe lời ông, vì lâu nay ông đã làm cho họ kinh ngạc về các tà thuật của ông. 12 Nhưng khi họ nghe Phi-líp giảng về Tin Mừng của vương quốc Ðức Chúa Trời và danh Ðức Chúa Jesus Christ, họ tin và chịu báp-têm, cả nam lẫn nữ. 13 Ngay cả Si-môn cũng tin. Sau khi chịu báp-têm ông cứ theo luôn bên cạnh Phi-líp, và cứ kinh ngạc mỗi khi thấy các dấu kỳ và phép lạ lớn lao xảy ra.
Phi-rơ và Giăng Ðến Thăm Các Tân Tín Hữu tại Sa-ma-ri
14 Bấy giờ các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe rằng tại Sa-ma-ri người ta đã tin nhận Ðạo của Ðức Chúa Trời, họ phái Phi-rơ và Giăng đến thăm. 15 Hai vị xuống đó và cầu nguyện cho các tân tín hữu để họ nhận được Ðức Thánh Linh, 16 vì Ngài chưa ngự xuống trên người nào trong họ, bởi họ chỉ được báp-têm trong danh Ðức Chúa Jesus. 17 Khi hai vị sứ đồ đặt tay trên họ thì họ nhận được Ðức Thánh Linh.
Si-môn Bị Quở Trách
18 Khi Si-môn thấy Ðức Thánh Linh được ban cho qua sự đặt tay của các vị sứ đồ, ông lấy tiền đến biếu hai vị sứ đồ 19 và nói, “Xin ban cho tôi quyền phép ấy, để người nào tôi đặt tay lên cũng có thể nhận được Ðức Thánh Linh.”
20 Nhưng Phi-rơ nói với ông, “Nguyện tiền bạc của ông sẽ hư mất với ông, vì ông tưởng ông có thể mua được ân tứ của Ðức Chúa Trời bằng tiền bạc. 21 Ông không có phần gì và không được chia phần nào trong việc này, vì lòng ông không ngay thẳng trước mặt Ðức Chúa Trời. 22 Vậy hãy ăn năn vì ý nghĩ gian tà ấy của ông và hãy cầu nguyện với Chúa, may ra thâm ý trong lòng ông có thể được tha thứ. 23 Vì tôi thấy ông đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của sự bất chính.”
24 Si-môn trả lời và nói, “Xin các ông cầu nguyện với Chúa cho tôi, để không điều nào các ông nói đó xảy đến cho tôi.”
25 Sau khi Phi-rơ và Giăng đã làm chứng và rao giảng Lời Chúa, họ trở về Giê-ru-sa-lem. Dọc đường họ rao giảng Tin Mừng trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
Quan Thái Giám Người Ê-thi-ô-pi Tin Chúa
26 Bấy giờ một vị thiên sứ của Chúa nói với Phi-líp rằng, “Hãy đứng dậy và đi xuống con đường dẫn về phía nam, tức con đường từ Giê-ru-sa-lem đi xuống Ga-xa.” Ðó là một con đường vắng vẻ.
27 Vậy Phi-líp đứng dậy và đi. Kìa, có một quan thái giám người Ê-thi-ô-pi, một triều thần của Can-đác nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, là người cai quản tất cả kho tàng của bà; ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng. 28 Trên đường về ông ngồi trong xe và đọc sách của Tiên Tri Ê-sai.
29 Ðức Thánh Linh phán với Phi-líp, “Hãy tiến gần và theo kịp xe đó.” 30 Phi-líp chạy lại gần và nghe ông ấy đọc trong sách của Tiên Tri Ê-sai; ông hỏi, “Ngài có hiểu những gì ngài đọc đó không?”
31 Ông ấy đáp, “Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai giảng giải cho tôi.” Rồi ông ấy mời Phi-líp lên xe ngồi với ông. 32 Vả, đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là chỗ này,
“Như con chiên bị đưa đi làm thịt,
Như chiên con im lặng trước mặt thợ hớt lông,
Người chẳng hề mở miệng,
33 Trong khi Người chịu nhục, công lý dành cho Người bị tước đoạt.
Ai có thể lên tiếng gì trong thế hệ của Người?
Vì mạng sống Người bị cất đi khỏi đất.”
34 Quan thái giám hỏi Phi-líp, “Tôi xin hỏi ông, đấng tiên tri nói điều ấy để chỉ về ai, về ông ta hay về một người nào khác?”
35 Phi-líp mở miệng nói và bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó giảng giải cho ông ấy về Ðức Chúa Jesus.
36 Trong khi xe chạy dọc đường, gặp chỗ có nước, quan thái giám nói, “Xem kìa, chỗ này có nước, có gì ngăn trở tôi chịu báp-têm không?”
37 Phi-líp đáp, “Nếu ngài hết lòng tin thì có thể được.”
Ông trả lời và nói, “Tôi tin rằng Ðức Chúa Jesus Christ là Con Ðức Chúa Trời.”
38 Ông truyền cho xe dừng lại, rồi cả hai người, Phi-líp và quan thái giám, cùng bước xuống nước, và Phi-líp làm báp-têm cho ông.
39 Khi họ lên khỏi nước, Ðức Thánh Linh của Chúa cất Phi-líp đi mất; quan thái giám không thấy ông ấy nữa, và ông hớn hở tiếp tục cuộc hành trình của mình. 40 Còn Phi-líp, người ta thấy ông tại A-xô-tốt. Ông rao giảng Tin Mừng cho tất cả các thành phố ông đi qua, cho đến khi ông đến Sê-sa-rê.
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành