Mác: Chương 3
Mục lục
Bản Dịch Việt Ngữ
Chúa chữa bệnh trong ngày sa-bát
1. Một lần nữa, Đức Chúa Jesus đi vào nhà hội, tại đó có một người đàn ông bị liệt một bàn tay; 2. họ theo dõi Ngài, xem Ngài có chữa lành cho người đó trong ngày sa-bát hay không, để họ có thể tố cáo Ngài.
3. Ngài nói với người bị liệt bàn tay: “Hãy đứng dậy ngay giữa đây!”
4. Rồi Ngài nói với họ: “Trong ngày sa-bát, làm điều gì là hợp pháp: điều thiện hay điều ác, cứu người hay giết người?” Nhưng họ im lặng.
5. Đưa mắt nhìn họ, vừa giận vừa buồn, bởi vì lòng họ cứng cỏi, Ngài nói với người bị liệt bàn tay: “Hãy giơ tay của ngươi ra.” Người ấy giơ ra, và tay của người đó được bình phục.
6. Những người Pha-ri-si lập tức đi ra ngoài, bàn mưu với những người của Hê-rốt, bắt đầu chống lại Ngài, và tìm cách để họ có thể giết Ngài.
Đoàn dân trên bờ biển
7. Đức Chúa Jesus cùng các môn đồ của Ngài lui về miền biển; một đoàn người rất đông từ Ga-li-lê đã đi theo, cùng với những người từ Giu-đê, 8. từ Giê-ru-sa-lem, từ Y-đu-mê, từ bên kia sông Giô-đanh, và những khu vực chung quanh Ty-rơ và Si-đôn. Đám đông rất lớn nghe những việc Ngài đang làm, đã đến với Ngài.
9. Vì cớ đám đông, Ngài đã truyền cho các môn đồ của Ngài, chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền cho Ngài, để họ không thể chèn ép Ngài. 10. Bởi vì Ngài đã chữa lành cho rất nhiều người, nên những người có bệnh chen lấn nhau đến với Ngài để họ có thể chạm vào Ngài. 11. Mỗi khi các tà linh thấy Ngài, chúng đều sấp mình trước mặt Ngài và la lên rằng: “Ngài là Con của Đức Chúa Trời!” 12. Nhưng Ngài nghiêm cấm chúng để chúng không tiết lộ Ngài là ai.
Đức Chúa Jesus chọn mười hai sứ đồ
13. Ngài đi lên núi, gọi những người Ngài muốn, và họ đến với Ngài. 14. Ngài lập mười hai người - cũng gọi là sứ đồ. Ngài gọi họ để họ ở với Ngài, và Ngài có thể sai họ đi truyền giảng, 15. ban cho họ uy quyền đuổi quỷ. 16. Ngài lập mười hai sứ đồ là: Si-môn - Ngài đặt tên là Phi-e-rơ; 17. Gia-cơ - con của Xê-bê-đê, và Giăng - em của Gia-cơ, Ngài đặt tên hai người này là Bô-a-nẹt, nghĩa là các con trai của sấm sét; 18. Anh-rê, Phi-líp, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Thô-ma, Gia-cơ - con của A-phê, Tha-đê, Si-môn - người Ca-na-an, 19. và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt - là kẻ phản Ngài.
Tội phạm đến Đức Thánh Linh
20. Đức Chúa Jesus đến một ngôi nhà; một đám đông lại tụ họp tại đó, đến nỗi Ngài và các môn đồ không thể bẻ bánh ăn được.
21. Những thân nhân của Ngài nghe lời đồn đãi, đã đến để giữ Ngài lại, bởi vì người ta đồn rằng: “Ngài bị mất trí.”
22. Những thầy dạy giáo luật, từ Giê-ru-sa-lem xuống, lại nói: “Người nầy bị Bê-ên-xê-bun ám – bởi vì đã dùng quyền của quỷ vương mà người đuổi quỷ.”
23. Đức Chúa Jesus gọi họ đến, dùng ngụ ngôn mà nói với họ: “Sa-tan có thể tự đuổi Sa-tan được sao? 24. Nếu một vương quốc chia rẽ, tự chống nghịch nhau, thì vương quốc ấy không thể đứng vững được; 25. nếu một nhà chia rẽ tự chống nghịch nhau, thì nhà ấy sẽ không thể đứng vững được. 26. Cũng vậy, nếu Sa-tan nổi lên tự chống lại chính nó và chia rẽ thì nó không thể đứng vững được, và sự tận cùng đã đến. 27. Không ai có thể vào nhà một người dũng mãnh để cướp tài sản của người đó, nếu trước hết không trói người dũng mãnh lại; rồi mới cướp nhà của người được.
28. Quả thật! Ta nói cùng các ngươi rằng loài người sẽ được tha thứ tất cả tội lỗi và những lời phạm thượng mà họ thốt ra. 29. Tuy nhiên, ai phạm thượng đến Đức Thánh Linh thì sẽ chẳng bao giờ được tha, mà phải mắc tội đời đời.” 30. Ngài phán như vậy vì họ nói rằng: “Người nầy bị tà linh ám.”
Mẹ và các em Đức Chúa Jesus
31. Mẹ của Ngài và các em của Ngài đến, đứng bên ngoài, nhắn với Ngài và gọi Ngài.
32. Đám đông đang ngồi quanh Ngài, thưa với Ngài: “Kìa, mẹ của Thầy, các em trai của Thầy, và các em gái của Thầy, ở ngoài kia, đang tìm Thầy.”
33. Ngài trả lời họ: “Ai là mẹ của Ta, ai là các em của Ta?” 34. Rồi Ngài đưa mắt nhìn những người ngồi vòng quanh mình và nói: “Đây là mẹ của Ta và là các em của Ta! 35. Ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời ấy là em trai, em gái, và mẹ của Ta vậy.”
Bản Dịch Đại Chúng
Chúa chữa bệnh trong ngày sa-bát
Một lần nữa, Đức Chúa Jesus đi vào nhà hội, tại đó có một người đàn ông bị liệt một bàn tay. Họ theo dõi Ngài, xem Ngài có chữa lành cho người đó trong ngày sa-bát hay không, để họ có thể tố cáo Ngài.
Ngài nói với người bị liệt tay: “Hãy đứng dậy ngay giữa đây!”
Rồi Ngài nói với họ: “Trong ngày sa-bát, làm điều gì là hợp pháp: điều thiện hay điều ác, cứu người hay giết người?” Nhưng họ im lặng.
Đưa mắt nhìn họ, vừa giận vừa buồn, bởi vì lòng họ cứng cỏi, Ngài nói với người bị liệt tay: “Hãy giơ tay của ngươi ra.” Người ấy giơ ra, và tay của người đó được bình phục.
Những người Pha-ri-si lập tức đi ra ngoài, bàn mưu với những người của Hê-rốt bắt đầu chống lại Ngài, và tìm cách để họ có thể giết Ngài.
Đoàn dân trên bờ biển
Đức Chúa Jesus cùng các môn đồ của Ngài lui về miền biển. Một đoàn người rất đông từ Ga-li-lê đã đi theo, cùng với những người từ Giu-đê, từ Giê-ru-sa-lem, từ Y-đu-mê, từ bên kia sông Giô-đanh, và những khu vực chung quanh Ty-rơ và Si-đôn. Đám đông rất lớn nghe những việc Ngài đang làm, đã đến với Ngài.
Vì cớ đám đông, Ngài đã truyền cho các môn đồ của Ngài, chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền cho Ngài, để họ không thể chèn ép Ngài. Bởi vì Ngài đã chữa lành cho rất nhiều người, nên những người có bệnh chen lấn nhau đến với Ngài để họ có thể chạm vào Ngài. Mỗi khi các tà linh thấy Ngài, chúng đều sấp mình trước mặt Ngài và la lên rằng: “Ngài là Con của Đức Chúa Trời!” Nhưng Ngài nghiêm cấm chúng để chúng không tiết lộ Ngài là ai.
Đức Chúa Jesus chọn mười hai sứ đồ
Ngài đi lên núi, gọi những người Ngài muốn, và họ đến với Ngài. Ngài lập mười hai người - cũng gọi là sứ đồ. Ngài gọi họ để họ ở với Ngài, và Ngài có thể sai họ đi truyền giảng, ban cho họ uy quyền đuổi quỷ. Ngài lập mười hai sứ đồ là: Si-môn - Ngài đặt tên là Phi-e-rơ; Gia-cơ - con của Xê-bê-đê, và Giăng - em của Gia-cơ, Ngài đặt tên hai người này là Bô-a-nẹt, nghĩa là các con trai của sấm sét; Anh-rê, Phi-líp, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Thô-ma, Gia-cơ - con của A-phê, Tha-đê, Si-môn - người Ca-na-an, và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt - là kẻ phản Ngài.
Tội phạm đến Đức Thánh Linh
Đức Chúa Jesus đến một ngôi nhà; một đám đông lại tụ họp tại đó, đến nỗi Ngài và các môn đồ không thể bẻ bánh ăn được.
Những thân nhân của Ngài nghe lời đồn đãi, đã đến để giữ Ngài lại, bởi vì người ta đồn rằng: “Ngài bị mất trí.”
Những thầy dạy giáo luật, từ Giê-ru-sa-lem xuống, lại nói: “Người nầy bị Bê-ên-xê-bun ám – bởi vì đã dùng quyền của quỷ vương mà người đuổi quỷ.”
Đức Chúa Jesus gọi họ đến, dùng ngụ ngôn mà nói với họ: “Sa-tan có thể tự đuổi Sa-tan được sao? Nếu một vương quốc chia rẽ, tự chống nghịch nhau, thì vương quốc ấy không thể đứng vững được; nếu một nhà chia rẽ tự chống nghịch nhau, thì nhà ấy sẽ không thể đứng vững được. Cũng vậy, nếu Sa-tan nổi lên tự chống lại chính nó và chia rẽ thì nó không thể đứng vững được, và sự tận cùng đã đến. Không ai có thể vào nhà một người dũng mãnh để cướp tài sản của người đó, nếu trước hết không trói người dũng mãnh lại; rồi mới cướp nhà của người được.
Quả thật! Ta nói cùng các ngươi rằng loài người sẽ được tha thứ tất cả tội lỗi và những lời phạm thượng mà họ thốt ra. Tuy nhiên, ai phạm thượng đến Đức Thánh Linh thì sẽ chẳng bao giờ được tha, mà phải mắc tội đời đời.” Ngài phán như vậy vì họ nói rằng: “Người nầy bị tà linh ám.”
Mẹ và các em Đức Chúa Jesus
Mẹ của Ngài và các em của Ngài đến, đứng bên ngoài, nhắn với Ngài và gọi Ngài.
Đám đông đang ngồi quanh Ngài, thưa với Ngài: “Kìa, mẹ của Thầy, các em trai của Thầy, và các em gái của Thầy, ở ngoài kia, đang tìm Thầy.”
Ngài trả lời họ: “Ai là mẹ của Ta, ai là các em của Ta?” Rồi Ngài đưa mắt nhìn những người ngồi vòng quanh mình và nói: “Đây là mẹ của Ta và là các em của Ta! Ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời ấy là em trai, em gái, và mẹ của Ta vậy.”
Bản Dịch Ngữ Căn
1. Một lần nữa, Đức Chúa Jesus đi vào nhà hội, tại đó có một người đàn ông bị liệt một bàn tay; 2. họ theo dõi Ngài, xem Ngài có chữa lành cho người đó trong ngày sa-bát hay không, để họ có thể tố cáo Ngài. 3. Ngài nói với người bị liệt tay: “Hãy đứng dậy ngay giữa đây!” 4. Rồi Ngài nói với họ: “Trong ngày sa-bát, làm điều gì là hợp pháp: điều thiện hay điều ác, cứu hay giết?” Nhưng họ im lặng. 5. Đưa mắt nhìn họ, vừa giận vừa buồn, bởi vì lòng họ cứng cỏi, Ngài nói với người bị liệt tay: “Hãy giơ tay của ngươi ra.” Người ấy giơ ra, và tay của người đó được bình phục. 6. Những người Pha-ri-si lập tức đi ra ngoài, bàn mưu với những người của Hê-rốt, bắt đầu chống lại Ngài, và tìm cách để họ có thể giết Ngài.
7. Đức Chúa Jesus cùng các môn đồ của Ngài lui về miền biển; một đoàn người rất đông từ Ga-li-lê đã đi theo, cùng với những người từ Giu-đê, 8. từ Giê-ru-sa-lem, từ Y-đu-mê, từ bên kia sông Giô-đanh, và những khu vực chung quanh Ty-rơ và Si-đôn. Đám đông rất lớn nghe những việc Ngài đang làm, đã đến với Ngài. 9. Vì đám đông, Ngài đã truyền cho các môn đồ của Ngài, chuẩn bị sẵn một chiếc thuyền cho Ngài, để họ không thể chèn ép Ngài. 10. Bởi vì Ngài đã chữa lành cho rất nhiều người, nên những người có bệnh chen lấn nhau đến với Ngài để họ có thể chạm vào Ngài. 11. Mỗi khi các tà linh thấy Ngài, chúng đều sấp mình trước mặt Ngài và la lên rằng: “Ngài là Con của Đức Chúa Trời!” 12. Nhưng Ngài nghiêm cấm chúng để chúng không tiết lộ về Ngài.
13. Ngài đi lên núi, gọi những người Ngài muốn, và họ đến với Ngài. 14. Ngài lập mười hai người - cũng gọi là sứ đồ. Ngài gọi họ để họ ở với Ngài, và Ngài có thể sai họ đi truyền giảng, 15. ban cho họ uy quyền đuổi quỷ. 16. Ngài đã chỉ định mười hai sứ đồ là: Si-môn - Ngài đặt tên là Phi-e-rơ; 17. Gia-cơ - con của Xê-bê-đê, và Giăng - em của Gia-cơ, Ngài đặt tên hai người này là Bô-a-nẹt, nghĩa là các con trai của sấm sét; 18. Anh-rê, Phi-líp, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Thô-ma, Gia-cơ - con của A-phê, Tha-đê, Si-môn - người Ca-na-an, 19. và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt - là kẻ phản Ngài.
20. Đức Chúa Jesus đến một ngôi nhà; một đám đông lại tụ họp tại đó, đến nỗi họ không thể bẻ bánh ăn được. 21. Những thân nhân của Ngài nghe tin, đã đến để giữ Ngài lại, bởi vì người ta đồn rằng: “Ngài bị mất trí.” 22. Những thầy dạy giáo luật, từ Giê-ru-sa-lem xuống, lại nói: “Người nầy bị Bê-ên-xê-bun ám – bởi vì người dùng quyền của quỷ vương mà người đuổi quỷ.”
23. Đức Chúa Jesus gọi họ đến, dùng ngụ ngôn mà nói với họ: “Sa-tan có thể tự đuổi Sa-tan được sao? 24. Nếu một vương quốc chia rẽ tự chống nghịch nhau, thì vương quốc ấy không thể đứng vững được; 25. nếu một nhà chia rẽ tự chống nghịch nhau, thì sẽ ấy sẽ không thể đứng vững được. 26. Cũng vậy, nếu Sa-tan nổi lên, tự chống lại chính nó và chia rẽ thì nó không thể đứng vững được - và sự tận cùng đã đến. 27. Không ai có thể vào nhà một người dũng mãnh để cướp tài sản của người đó, nếu trước hết không trói người dũng mãnh lại; rồi mới cướp nhà của người được.
28. Thật vậy! Ta nói cùng các ngươi rằng các con của loài người sẽ được tha thứ tất cả tội lỗi và những lời phạm thượng mà họ sẽ thốt ra. 29. Tuy nhiên, ai phạm thượng đến Đức Thánh Linh thì sẽ chẳng bao giờ được tha, mà phải mắc tội đời đời.” 30. Bởi vì họ đã nói rằng: “Người nầy bị tà linh ám.”
31. Mẹ của Ngài và các em của Ngài đến, đứng bên ngoài, nhắn với Ngài và gọi Ngài. 32. Đám đông đang ngồi quanh Ngài, thưa với Ngài: “Kìa, mẹ của Thầy, các em trai của Thầy, và các em gái của Thầy, ở ngoài kia, đang tìm Thầy.” 33. Ngài trả lời họ: “Ai là mẹ của Ta, ai là các em của Ta?” 34. Rồi Ngài đưa mắt nhìn những người ngồi vòng quanh mình và nói: “Đây là mẹ của Ta và là các em của Ta! 35. Ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời ấy là em trai, em gái, và mẹ của Ta vậy.”
Bản Dịch 1925
1. Lần khác, Đức Chúa Jêsus vào nhà hội, ở đó có một người nam teo bàn tay. 2. Chúng rình xem thử Ngài có chữa người đó trong ngày Sa-bát chăng, đặng cáo Ngài. 3. Ngài phán cùng người teo tay rằng: hãy dậy, đứng chính giữa đây. 4. rồi Ngài hỏi họ rằng: trong ngày Sa-bát, nên làm việc lành hay việc dữ, cứu người hay giết người? Nhưng họ đều nín lặng.
5. Bấy giờ, Ngài lấy mắt liếc họ, vừa giận vừa buồn vì lòng họ cứng cỏi, rồi phán cùng người nam rằng: hãy giơ tay ra. Người giơ ra, thì tay được lành. 6. Các người Pha-ri-si đi ra, tức thì bàn luận với phe Hê-rốt nghịch cùng Ngài, đặng giết Ngài đi.
7. Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ Ngài lánh ra nơi bờ biển, có đoàn dân đông lắm từ xứ Ga-li-lê đến theo Ngài. Từ xứ Giu-đê, 8. thành Giê-ru-sa-lem, xứ Y-đu-mê, xứ bên kia sông Giô-đanh, miền xung quanh thành Ty-rơ và thành Si-đôn cũng vậy, dân đông lắm, nghe nói mọi việc Ngài làm, thì đều đến cùng Ngài.
9. Bởi cớ dân đông, nên Ngài biểu môn đồ sắm cho mình một chiếc thuyền nhỏ sẵn sàng, đặng cho khỏi bị chúng lấn ép Ngài quá. 10. Vì Ngài đã chữa lành nhiều kẻ bịnh, nên nỗi ai nấy có bịnh chi cũng đều áp đến gần để rờ Ngài. 11. Khi tà ma thấy Ngài, bèn sấp mình xuống nơi chân Ngài mà kêu lên rằng: Thầy là Con Đức Chúa Trời! 12. Song Ngài nghiêm cấm chúng nó chớ tỏ cho ai biết mình.
13. Kế đó, Đức Chúa Jêsus lên trên núi, đòi những người Ngài muốn, thì những người ấy đến kề Ngài. 14. Ngài bèn lập mười hai người, gọi là sứ đồ, để ở cùng Ngài và sai đi giảng đạo, 15. lại ban cho quyền phép đuổi quỉ. 16. Nầy là mười hai sứ đồ Ngài đã lập: Si-môn, Ngài đặt tên là Phi-e-rơ; 17. Gia-cơ con Xê-bê-đê, và Giăng em Gia-cơ, Ngài đặt tên hai người là Bô-a-nẹt, nghĩa là con trai của sấm sét; 18. Anh-rê, Phi-líp, Ba-thê-lê-my, Ma-thi-ơ, Thô-ma, Gia-cơ con A-phê, Tha-đê, Si-môn người Ca-na-an, 19. và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, chính tên nầy đã phản Ngài.
20. Đức Chúa Jêsus cùng môn đồ vào trong một cái nhà; đoàn dân lại nhóm họp tại đó, đến nỗi Ngài và môn đồ không ăn được.
21. Những bạn hữu Ngài nghe vậy, bèn đến để cầm giữ Ngài; vì người ta nói Ngài đã mất trí khôn.
22. Có các thầy thông giáo ở thành Giê-ru-sa-lem xuống, nói rằng: Người bị quỉ Bê-ên-xê-bun ám, và nhờ chúa quỉ mà trừ quỉ.
23. Song Đức Chúa Jêsus kêu họ đến, dùng lời thí dụ mà phán rằng: Sao quỉ Sa-tan đuổi được quỉ Sa-tan? 24. Nếu một nước tự chia nhau, thì nước ấy không thể còn được; 25. lại nếu một nhà tự chia nhau, thì nhà ấy không thể còn được. 26. Vậy, nếu quỉ Sa-tan tự dấy lên nghịch cùng mình, tất nó bị chia xé ra, không thể còn được; song nó đã gần đến cùng rồi. 27. Chẳng ai có thể vào nhà một người mạnh sức cướp lấy của người, mà trước hết không trói người lại; phải trói người lại, rồi mới cướp nhà người được. 28. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, mọi tội lỗi sẽ tha cho con cái loài người, và hết thảy những lời phạm thượng họ sẽ nói ra cũng vậy; 29. nhưng ai sẽ nói phạm đến Đức Thánh Linh thì chẳng hề được tha, phải mắc tội đời đời.
30. Ngài phán như vậy, vì họ nói rằng: Người bị tà ma ám. 31. Mẹ và anh em Ngài đến, đứng ngoài sai kêu Ngài. Đoàn dân vẫn ngồi chung quanh Ngài.
32. Có kẻ thưa rằng: Nầy, mẹ và anh em thầy ở ngoài kia đang tìm thầy.
33. Song Ngài phán cùng họ rằng: Ai là mẹ ta, ai là anh em ta? 34. Ngài lại đưa mắt liếc những kẻ ngồi chung quanh mình mà phán rằng: Kìa là mẹ ta và anh em ta! 35. Ai làm theo ý muốn Đức Chúa Trời, nấy là anh em, chị em, và mẹ ta vậy.
Bản Dịch 2011
Chúa Chữa Lành Người Teo Tay
(Mat 12:9-14; Lu 6:6-11)
1 Ngài lại vào hội đường, tại đó có một người bị teo tay. 2 Người ta theo dõi để xem Ngài có chữa lành cho người ấy trong ngày Sa-bát chăng, hầu có lý do để tố cáo Ngài. 3 Ngài phán với người có tay bị teo, “Hãy ra đứng giữa đây.” 4 Ðoạn Ngài nói với họ, “Theo Luật Pháp thì trong ngày Sa-bát người ta nên làm điều thiện hay làm điều ác, nên cứu người hay giết người?” Nhưng họ đều làm thinh.
5 Ngài rảo mắt nhìn quanh, có vẻ giận và buồn, vì lòng họ cứng cỏi. Ngài phán với người bị tật, “Hãy dang tay ngươi ra.” Người ấy dang tay ra, và cánh tay người ấy liền bình phục. 6 Những người Pha-ri-si đi ra, lập tức bàn mưu với những người của Hê-rốt để chống lại Ngài, và tính kế để giết Ngài.
Ðoàn Dân Ðông Theo Chúa
7 Ðức Chúa Jesus và các môn đồ Ngài rời nơi đó trở ra bờ biển, và một đám đông rất lớn ở Ga-li-lê đi theo Ngài. Ngoài ra người ta từ các miền Giu-đê, 8 Giê-ru-sa-lem, I-đu-mê, vùng bên kia Sông Giô-đanh, và các vùng quanh Ty-rơ và Si-đôn kéo đến với Ngài rất đông, vì họ đã nghe nói về những việc Ngài làm.
9 Vì đoàn dân quá đông nên Ngài bảo các môn đồ Ngài chuẩn bị sẵn cho Ngài một chiếc thuyền, kẻo họ chen lấn nhau và lấn ép Ngài. 10 Số là Ngài đã chữa lành cho nhiều người, nên tất cả những người có bịnh đều chen lấn nhau đến gần Ngài để được chạm vào Ngài. 11 Mỗi khi những người bị các tà linh ô uế ám hại thấy Ngài, chúng sấp mình trước mặt Ngài và la lên rằng, “Thầy là Con Ðức Chúa Trời!” 12 Nhưng Ngài nghiêm cấm chúng không được nói cho người ta biết Ngài là ai.
Chúa Chọn Mười Hai Sứ Ðồ
(Mat 10:1-4; Lu 6:12-16)
13 Ngài đi lên núi và gọi những người Ngài muốn, và họ đến với Ngài. 14 Ngài chọn mười hai người và gọi họ là sứ đồ, để họ có thể ở với Ngài, hầu Ngài có thể sai họ ra đi rao giảng 15 và ban cho họ quyền phép để đuổi quỷ. 16 Mười hai người Ngài đã chọn là: Si-môn, người Ngài đặt tên là Phi-rơ; 17 Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em trai của Gia-cơ; Ngài gọi hai người đó là Bô-a-nơ-ri, nghĩa là Các Con Trai của Sấm Sét; 18 Anh-rê, Phi-líp, Ba-thô-lô-mi, Ma-thi-ơ, Thô-ma, Gia-cơ con của Anh-phê, Tha-đê, Si-môn người Ca-na-an, 19 và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, kẻ về sau phản Ngài.
Chúa và Bê-ên-xê-bun
(Mat 12:22-32; Lu 11:14-23, 12:10)
20 Khi ấy Ngài vào một căn nhà, nhưng đám đông tụ lại quá đông, đến nỗi Ngài và các môn đồ Ngài không thể dùng bữa được.
21 Khi thân nhân của Ngài nghe người ta đồn rằng, “Ông ấy đã bị mất trí rồi,” nên họ tìm đến, hy vọng có thể đem Ngài về nhà.
22 Số là những thầy dạy giáo luật từ Giê-ru-sa-lem đến đã phao tin đồn rằng, “Ông ấy đã bị quỷ Bê-ên-xê-bun nhập. Ông ấy đã lấy quyền của quỷ vương mà trừ quỷ.”
23 Vì thế Ngài bèn gọi những thầy dạy giáo luật ấy đến gặp Ngài, rồi Ngài dùng các ngụ ngôn nói với họ, “Làm sao quỷ Sa-tan có thể đuổi quỷ Sa-tan? 24 Nếu một vương quốc chia rẽ để chống nghịch nhau, vương quốc ấy sẽ không thể đứng vững. 25 Nếu một gia đình chia rẽ để chống nghịch nhau, gia đình ấy sẽ không thể đứng vững. 26 Nếu quỷ Sa-tan nổi lên chống lại chính nó và tự chia rẽ, nó sẽ không thể đứng vững, nhưng ngày tàn của nó đã gần.
27 Không ai có thể vào nhà của một người lực lưỡng để cướp của mà trước hết không bắt trói người lực lưỡng ấy lại, rồi sau đó mới có thể cướp của trong nhà người ấy được.
28 Quả thật, Ta nói với các ngươi, những tội lỗi của người ta và những lời xúc phạm họ nói ra sẽ được tha, 29 nhưng ai nói xúc phạm đến Ðức Thánh Linh thì không bao giờ được tha, nhưng sẽ mắc tội đời đời.”
30 Ngài nói như thế vì họ đã bảo, “Ông ấy đã bị tà linh ô uế nhập.”
Mẹ và Các Em Chúa
(Mat 12:46-50; Lu 8:19-21)
31 Khi ấy mẹ Ngài và các em Ngài đã đến và đứng bên ngoài. Họ nhờ người vào báo tin và gọi Ngài ra. 32 Lúc đó có một đám đông đang ngồi quanh Ngài, và người ta nói với Ngài, “Có mẹ Thầy và các em Thầy đang ở bên ngoài, họ hỏi về Thầy.”
33 Ngài nói với họ, “Ai là mẹ Ta và các em Ta?” 34 Ðoạn Ngài nhìn những người đang ngồi quanh Ngài và nói, “Ðây là mẹ Ta và các em Ta. 35 Hễ ai làm theo ý muốn Ðức Chúa Trời thì người ấy là em trai, em gái, và mẹ của Ta vậy.”
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành