Ê-xơ-tê: Chương 6

Từ Thư Viện Tin Lành
(đổi hướng từ KTB17C006)
Buớc tưới chuyển hướng Bước tới tìm kiếm

Bản Dịch Việt Ngữ

Ha-man bị sỉ nhục trước mặt Mạc-đô-chê

1. Đêm đó, vua không ngủ được, nên đã truyền đem sách ký lục và sử biên niên đến để đọc cho vua. 2. Đến đoạn viết về việc Mạc-đô-chê báo cáo Bích-than và Thê-rết - hai hoạn quan của vua, là những người có trách nhiệm giữ cửa – đã tìm cách ám hại vua A-suê-ru.

3. Vua hỏi: Về việc này, Mạc-đô-chê đã được ban thưởng vinh dự hay tước vị gì?

Các cận thần đang phục vụ vua thưa: Không có gì cả.

4. Vua phán: Ai đang ở trong triều đình?

Lúc đó, Ha-man vừa bước vào triều đình là phần ngoại vi của hoàng cung để xin vua treo cổ Mạc-đô-chê trên cây mộc hình mà ông đã chuẩn bị.

5. Các cận thần của vua thưa: Có Ha-man đang đứng chầu trong triều đình.

Vua phán: Hãy cho ông ấy vào.

6. Vì vậy Ha-man đã vào, vua hỏi ông rằng: Nên làm gì cho người mà vua muốn tôn trọng?

Ha-man nghĩ trong lòng rằng: Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta? 7. Vì vậy Ha-man đã trả lời vua: Người nào vua muốn tôn trọng, 8. hãy mang vương bào mà vua đã mặc, ngựa mà vua đã cưỡi, vương miện đã đội trên đầu vua, 9. rồi hãy trao áo bào và ngựa vào tay của một triều thần tối cao của vua để mặc cho người mà vua muốn tôn trọng, rồi dẫn người đó trên lưng ngựa diễn hành qua quảng trường của thành phố, và hãy hô vang trước người đó rằng: Người mà vua muốn tôn trọng được đối đãi như vậy.

10. Vua nói với Ha-man: Hãy mau đem áo bào và ngựa đến, như khanh đã đề nghị, và hãy thực hiện như vậy cho Mạc-đô-chê, người Do Thái, đang ngồi tại hoàng môn - đừng bỏ qua bất cứ điều gì mà khanh đã nói.

11. Vì vậy Ha-man dẫn ngựa và lấy áo bào mặc cho Mạc-đô-chê rồi dẫn ông trên lưng ngựa đi qua quảng trường của thành phố, và hô vang trước mặt ông ấy: Người mà vua muốn tôn trọng sẽ được đối đãi như vậy!

12. Sau đó, Mạc-đô-chê trở lại hoàng môn. Còn Ha-man vội vã trở về nhà mình, trùm đầu lại và than khóc. 13. Khi Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ của ông, và tất cả những người bạn của ông nghe mọi điều đã xảy đến cho mình. Các cố vấn của ông và Xê-rết, vợ ông, nói: Nếu Mạc-đô-chê thuộc dòng dõi Do Thái, ông đã bắt đầu thất thế trước hắn rồi; ông sẽ không thắng hắn được đâu nhưng chắc chắn sẽ thất bại trước hắn.

14. Khi họ còn đang nói chuyện với ông, các hoạn quan của vua đã đến và vội vã đưa Ha-man đi dự yến tiệc mà Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.

Bản Dịch Đại Chúng

Ha-man bị sỉ nhục trước mặt Mạc-đô-chê

Đêm đó, vua không ngủ được, nên đã truyền đem sách ký lục và sử biên niên đến để đọc cho vua. Đến đoạn viết về việc Mạc-đô-chê báo cáo Bích-than và Thê-rết - hai hoạn quan của vua, là những người có trách nhiệm giữ cửa – đã tìm cách ám hại vua A-suê-ru. Vua phán: “Về việc này, Mạc-đô-chê đã được ban thưởng vinh dự hay tước vị gì?”

Các cận thần đang phục vụ vua thưa: “Không có gì cả.”

Vua phán: “Ai đang ở trong triều đình?”

Lúc đó, Ha-man vừa bước vào triều đình là phần ngoại vi của hoàng cung để xin vua treo cổ Mạc-đô-chê trên cây mộc hình mà ông đã chuẩn bị.

Các cận thần của vua thưa: “Có Ha-man đang đứng chầu trong triều đình.”

Vua phán: “Hãy cho ông ấy vào.”

Vì vậy Ha-man đã vào, vua hỏi ông rằng: “Nên làm gì cho người mà vua muốn tôn trọng?”

Ha-man nghĩ trong lòng rằng: “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta?” Vì vậy Ha-man đã trả lời vua: “Người nào vua muốn tôn trọng, hãy mang vương bào mà vua đã mặc, ngựa mà vua đã cưỡi, vương miện đã đội trên đầu vua, rồi hãy trao áo bào và ngựa vào tay của một triều thần tối cao của vua để mặc cho người mà vua muốn tôn trọng, rồi dẫn người đó trên lưng ngựa diễn hành qua quảng trường của thành phố, và hãy hô vang trước người đó rằng: ‘Người mà vua muốn tôn trọng được đối đãi như vậy.’”

Vua nói với Ha-man: “Hãy mau đem áo bào và ngựa đến, như khanh đã đề nghị, và hãy thực hiện như vậy cho Mạc-đô-chê, người Do Thái, đang ngồi tại hoàng môn - đừng bỏ qua bất cứ điều gì mà khanh đã nói.”

Vì vậy Ha-man dẫn ngựa và lấy áo bào mặc cho Mạc-đô-chê rồi dẫn ông trên lưng ngựa đi qua quảng trường của thành phố, và hô vang trước mặt ông ấy: “Người mà vua muốn tôn trọng sẽ được đối đãi như vậy!”

Sau đó, Mạc-đô-chê trở lại hoàng môn. Còn Ha-man vội vã trở về nhà mình, trùm đầu lại và than khóc. Khi Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ của ông, và tất cả những người bạn của ông nghe mọi điều đã xảy đến cho mình. Các cố vấn của ông và Xê-rết, vợ ông, nói: “Nếu Mạc-đô-chê thuộc dòng dõi Do Thái, ông đã bắt đầu thất thế trước hắn rồi; ông sẽ không thắng hắn được đâu nhưng chắc chắn sẽ thất bại trước hắn.”

Khi họ còn đang nói chuyện với ông, các hoạn quan của vua đã đến và vội vã đưa Ha-man đi dự yến tiệc mà Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.

Bản Dịch Ngữ Căn

1. Đêm đó, vua không ngủ được, nên đã truyền đem sách ký lục và sử biên niên đến để đọc cho vua. 2. Đến đoạn viết về việc Mạc-đô-chê báo cáo Bích-than và Thê-rết - hai hoạn quan của vua, là những người có trách nhiệm giữ cửa – đã tìm cách tra tay trên vua A-suê-ru. 3. Vua hỏi: “Về việc này, Mạc-đô-chê đã được ban thưởng vinh dự hay tước vị gì?”

Các cận thần đang phục vụ vua thưa: “Không có gì cả.”

4. Vua phán: “Ai đang ở trong triều đình?”

Lúc đó, Ha-man vừa bước vào triều đình là phần ngoại vi của hoàng cung để xin vua treo cổ Mạc-đô-chê trên cây mộc hình mà ông đã chuẩn bị.

5. Các cận thần của vua thưa: “Có Ha-man đang đứng chầu trong triều đình.”

Vua phán: “Hãy cho ông ấy vào.”

6. Vì vậy Ha-man đã vào, vua hỏi ông rằng: “Nên làm gì cho người mà vua muốn tôn trọng?”

Ha-man nghĩ trong lòng rằng: “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta?” 7. Vì vậy Ha-man đã trả lời vua: “Người nào vua muốn tôn trọng, 8. hãy mang vương bào mà vua đã mặc, ngựa mà vua đã cưỡi, vương miện đã đội trên đầu vua, 9 rồi hãy trao áo bào và ngựa vào tay của một triều thần tối cao của vua để mặc cho người mà vua muốn tôn trọng, rồi dẫn người đó trên lưng ngựa diễn hành qua quảng trường của thành phố, và hãy hô vang trước người đó rằng: ‘Người mà vua muốn tôn trọng được đối đãi như vậy.’”

10. Vua nói với Ha-man: “Hãy mau đem áo bào và ngựa đến, như khanh đã đề nghị, và hãy thực hiện như vậy cho Mạc-đô-chê, người Do Thái, đang ngồi tại hoàng môn - đừng bỏ qua bất cứ điều gì mà khanh đã nói.”

11. Vì vậy Ha-man dẫn ngựa và lấy áo bào mặc cho Mạc-đô-chê rồi dẫn ông trên lưng ngựa đi qua quảng trường của thành phố, và hô vang trước mặt ông ấy: “Người mà vua muốn tôn trọng sẽ được đối đãi như vậy!”

12. Sau đó, Mạc-đô-chê trở lại hoàng môn. Còn Ha-man vội vã trở về nhà mình, trùm đầu lại và than khóc. 13. Khi Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ của ông, và tất cả những người bạn của ông nghe mọi điều đã xảy đến cho mình. Các cố vấn của ông và Xê-rết, vợ ông, nói: “Nếu Mạc-đô-chê thuộc dòng dõi Do Thái, ông đã bắt đầu thất thế trước hắn rồi; ông sẽ không thắng hắn được đâu nhưng chắc chắn sẽ thất bại trước hắn.”

14. Khi họ còn đang nói chuyện với ông, các hoạn quan của vua đã đến và vội vã đưa Ha-man đi dự yến tiệc mà Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.

Bản Dịch 1925

1. Đêm đó, vua không ngủ được; nên truyền đem sách sử ký, đọc tại trước mặt vua. 2. Người ta thấy có chép rằng Mạc-đô-chê đã tỏ ra mưu của Bích-than và Thê-rết, hai hoạn quan của vua, trong bọn kẻ giữ cửa, toan tra tay vào vua A-suê-ru. 3. Vua nói: Vì công sự ấy, Mạc-đô-chê có được sự vinh hiển và tước vị gì chăng? Các người cận thần của vua đáp rằng: Người chẳng được chi hết. 4. Vua hỏi: Ai ở nơi viện trung? Vả, Ha-man đến ngoài viện của cung vua, đặng cầu vua truyền treo Mạc-đô-chê nơi mộc hình, mà người đã dựng cho Mạc-đô-chê. 5. Các thần bộc của vua thưa rằng: Kìa, Ha-man đứng nơi viện trung. Vua bèn nói: Người hãy vào. 6. Ha-man bèn vào. Vua nói với người rằng: Phải làm chi cho người nào vua muốn tôn trọng? Ha-man nghĩ thầm rằng: Vua há muốn tôn trọng người nào khác hơn ta sao? 7. Vậy, Ha-man bèn tâu rằng: Hễ người nào vua muốn tôn trọng, 8. khá đem cho áo triều của vua mặc, ngựa của vua cỡi, và đội mão triều thiên vua trên đầu người đó; 9. áo triều và ngựa thì hãy giao vào tay của một triều thần tối tôn của vua, để mặc cho người mà vua muốn tôn trọng, dẫn người cỡi ngựa dạo chơi các đường phố của thành nội, và la lên rằng: Người mà vua muốn tôn trọng được đãi như vậy. 10. Vua nói với Ha-man rằng: Hãy mau mau đem áo triều và ngựa, y như lời ngươi nói, mà mặc cho Mạc-đô-chê, người Giu-đa, đang ngồi tại nơi cửa vua; chớ bỏ qua gì hết về mọi điều người đã nói. 11. Ha-man bèn lấy áo triều và ngựa, mặc cho Mạc-đô-chê, rồi dẫn người cỡi ngựa dạo qua các đường phố của thành nội, mà hô lên trước mặt người rằng: Người mà vua muốn tôn trọng được đãi như vậy!

12. Đoạn, Mạc-đô-chê trở về cửa vua. Còn Ha-man lật đật trở về nhà mình, thảm buồn và trùm đầu lại. 13. Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ mình, và các bạn hữu mình hay mọi điều đã xảy đến cho mình. Khi ấy các người khôn ngoan và Xê-rết, vợ người, nói rằng: Ông đã khởi mòi sa bại trước mặt Mạc-đô-chê rồi; nếu hắn quả thuộc về dòng dõi Giu-đa, thì ông sẽ chẳng thắng hẳn được đâu, nhưng sẽ sa bại quả hẳn trước mặt người. 14. Khi chúng còn đang nói chuyện với người, các hoạn quan của vua đến, lật đật đưa Ha-man đến dự tiệc yến mà bà Ê-xơ-tê đã dọn.

Bản Dịch 2011

Vua Tri Ơn Mạc-đô-chê

1 Tối hôm đó vua ngủ không được; vua truyền lệnh mang các sách kỷ yếu và sách sử ký đến đọc cho vua nghe. 2 Người ta thấy trong đó có chép thể nào Mạc-đô-chê đã báo cáo âm mưu của Bích-than và Tê-rếch, hai quan thái giám của vua, những người có trách nhiệm canh giữ cung môn, đã âm mưu ám sát Vua A-ha-suê-ru. 3 Vua hỏi, “Mạc-đô-chê có được tưởng thưởng hay tuyên dương gì vì công trạng ấy chăng?”

Các cận thần của vua đáp, “Ông ấy chẳng được gì cả.”

4 Vua hỏi, “Ai đang ở ngoài nội điện?”

Vả, bấy giờ Ha-man vừa bước vào tiền sảnh của nội điện để đến tâu với vua, xin phép treo cổ Mạc-đô-chê trên mộc hình ông đã dựng. 5 Vì thế các cận thần của vua tâu với vua, “Tâu, có Ha-man ở ngoài đó. Ông ấy đang đứng ở sân chầu.”

Vua phán, “Hãy truyền cho ông ấy vào.”

6 Vậy Ha-man vào và vua nói với ông, “Người mà trẫm muốn tôn trọng thì phải làm gì cho người ấy?”

Ha-man tự nhủ thầm, “Có ai mà vua muốn tôn trọng hơn ta chứ?” 7 Vì thế Ha-man tâu với vua, “Người mà hoàng thượng muốn tôn trọng thì xin hoàng thượng 8 cho mang lấy bộ triều phục của hoàng thượng mặc, con ngựa hoàng thượng cỡi, và vương miện hoàng thượng đội trên đầu đến. 9 Sau đó xin hoàng thượng truyền cho vị thượng quan được tôn trọng nhất, để vị ấy mặc bộ áo mão đó cho người được hoàng thượng muốn tôn trọng, rồi để vị ấy dắt con ngựa có người được hoàng thượng muốn tôn trọng cỡi, đi dạo khắp quảng trường ở kinh đô, và hô to trước mặt người ấy rằng: ‘Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.’”

10 Bấy giờ vua nói với Ha-man, “Hãy mau mau lấy bộ triều phục và ngựa, y như lời ngươi nói, mặc cho Mạc-đô-chê người Do-thái đang ngồi ở cổng hoàng cung. Tất cả những gì ngươi nói, chớ bỏ sót điều nào.”

11 Vậy Ha-man lãnh lấy bộ triều phục và ngựa. Ông mặc bộ triều phục ấy cho Mạc-đô-chê, rồi dắt con ngựa có Mạc-đô-chê cỡi, đi dạo khắp quảng trường của kinh đô và hô to, “Ðây là cách đãi ngộ cho người được vua muốn tôn trọng.”

12 Sau đó Mạc-đô-chê trở lại cổng hoàng cung, còn Ha-man thì vội vàng đi về nhà ông, lòng đầy sầu thảm và đầu trùm lại. 13 Ha-man thuật lại cho Xê-rếch vợ ông và cho các bạn ông về những gì đã xảy ra cho ông. Các cố vấn của ông và Xê-rếch vợ ông nói với ông, “Nếu đó là Mạc-đô-chê, dòng dõi của dân Do-thái, thì hoạn lộ của ông đã bắt đầu suy bại rồi. Ông sẽ không thắng nổi hắn đâu, nhưng ông chắc chắn sẽ thất bại trước mặt hắn.”

14 Ðang khi họ còn nói chuyện với ông, các quan thái giám của vua đến mời Ha-man phải mau lẹ đến dự tiệc do Ê-xơ-tê đã chuẩn bị.

Tài Liệu

  • Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành
  • Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
  • Thánh Kinh Lược Khảo - Nhà Xuất Bản Tin Lành Sài Gòn (1970)