Sáng Thế Ký: Chương 33
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Gia-cốp ngước mắt lên nhìn thấy Ê-sau cùng với bốn trăm người đang đến. Ông đã tách các con của Lê-a, Ra-chên, và hai nữ tỳ ra. 2. Ông đặt những nữ tỳ và các con của họ ở phía trước, phía sau là Lê-a và các con của nàng, và cuối cùng là Ra-chên với Giô-sép. 3. Nhưng ông đã vượt lên trước họ, sấp mình xuống đất bảy lần, cho đến khi tới gần anh của mình.
4. Nhưng Ê-sau đã chạy đến gặp ông, ôm lấy ông, tựa đầu vào cổ của ông, hôn ông, rồi họ cùng khóc. 5. Ê-sau ngước lên, thấy những phụ nữ cùng với những trẻ con, ông hỏi: “Những người cùng đi với em là ai?” Gia-cốp trả lời: “Đó là những đứa con mà Đức Chúa Trời đã thương xót ban cho đầy tớ của anh.” 6. Những nữ tỳ và các con của họ đến gần, rồi sấp mình xuống. 7. Lê-a và các con của nàng cũng đến gần và sấp mình xuống. Cuối cùng, Giô-sép và Ra-chên đến gần và sấp mình xuống.
8. Ê-sau hỏi: “Tất cả những người và những bầy súc vật mà anh đã gặp là để làm gì?" Ông trả lời: "Để tìm ân huệ từ chúa của em." 9. Nhưng Ê-sau nói: “Em ơi. Anh có đủ rồi. Hãy giữ những gì em có cho em." 10. Nhưng Gia-cốp nói: “Thưa anh, không được đâu. Nếu em được ơn trước mặt anh, xin anh vui nhận món quà đó từ tay của em, bởi vì thưa anh, được thấy lại mặt của anh thật chẳng khác gì em thấy được mặt của Ðức Chúa Trời, bởi vì anh đã vui lòng tiếp nhận em. 11. Xin anh nhận món quà em gởi đến cho anh, bởi vì Ðức Chúa Trời đã thương xót em, và bởi vì em đã có đủ mọi thứ.” Do ông cứ nài ép cho nên Ê-sau đã nhận.
12. Ê-sau nói: “Chúng ta hãy lên đường. Chúng ta hãy đi. Anh sẽ đi trước em.” 13. Gia-cốp nói với ông: “Chúa của em biết rằng các cháu còn yếu lắm. Những bầy chiên và những bầy gia súc của em có nhiều con còn đang bú. Nếu ép chúng đi nhanh, chỉ trong một ngày, tất cả bầy sẽ chết hết. 14. Xin chúa của em cứ đi trước với tôi tớ của anh, còn em sẽ từ từ đi theo sau với mức độ mà đàn súc vật phía trước em và các cháu đi được, cho đến khi em đến gặp chúa của em tại Sê-i-rơ.” 15. Ê-sau nói: “Anh sẽ để lại một số người của anh với em.” Nhưng ông đáp: “Nếu em được ơn trước mặt chúa của em, tại sao phải làm như vậy?”
16. Vì vậy Ê-sau đã lên đường trở về Sê-i-rơ trong ngày hôm đó. 17. Nhưng Gia-cốp thì đi đến Su-cốt, cất cho mình một cái nhà và dựng những túp lều cho súc vật. Vì vậy, chỗ đó được gọi là Su-cốt.
18. Sau đó Gia-cốp đến thành Si-chem trong xứ Ca-na-an được an toàn. Sau khi từ Pha-đan A-ram trở về, ông đã đóng trại trước thành. 19. Ông đã mua một miếng đất với giá một trăm miếng bạc từ dòng họ của Hê-mô, là cha của Si-chem, rồi ông đóng trại tại đó. 20. Sau đó, ông đã dựng một bàn thờ tại đó, và được gọi là Ên: Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
Bản Dịch 1925
1. Gia-cốp nhướng mắt lên và nhìn, kìa, Ê-sau dẫn bốn trăm người đi đến. Người bèn chia các con cho Lê-a, Ra-chên, và cho hai tên đòi; 2. sắp hai tên đòi và con cái họ ở trước; kế đến Lê-a và con cái nàng; Ra-chên cùng Giô-sép ở sau chót. 3. Còn người, thì đi trước họ và sấp mình xuống đất bảy lần cho đến khi tới gần anh mình.
4. Nhưng Ê-sau chạy đến trước mặt người, ôm choàng cổ mà hôn, rồi hai anh em đều khóc. 5. Đoạn, Ê-sau nhướng mắt lên thấy mấy người đàn bà và con cái, thì hỏi rằng: Các người mà em có đó là ai? Đáp rằng: Ấy là con cái mà Đức Chúa Trời đã cho kẻ tôi tớ anh. 6. Hai tên đòi và con cái họ lại gần người, sấp mình xuống. 7. Lê-a và các con cái nàng cũng lại gần, sấp mình xuống; đoạn, Ra-chên và Giô-sép lại gần, và sấp mình xuống. 8. Ê-sau hỏi: Toán quân anh đã gặp đi trước đó, em tính làm chi? Đáp rằng: Ấy để nhờ được ơn trước mặt chúa tôi. 9. Ê-sau nói: Hỡi em! anh đã được đủ rồi; vậy, hãy lấy lại vật chi của em đi. 10. Thưa rằng: Xin anh, không. Nếu em được ơn trước mặt anh, hãy nhận lấy lễ vật bởi tay em làm ra đi; vì em thấy được mặt anh khác nào người ta thấy được mặt Đức Chúa Trời, và anh đã đẹp lòng tiếp rước em. 11. Xin anh hãy nhận lấy lễ vật em đã dâng cho anh, vì Đức Chúa Trời cho em đầy dẫy ân huệ, và em có đủ hết. Người nài xin Ê-sau quá đến đỗi phải chịu nhận lấy.
12. Ê-sau nói: Hè, ta hãy lên đường! Anh sẽ đi trước em. 13. Gia-cốp đáp: Chúa biết rằng các đứa trả yếu lắm, và em lại mắc coi chừng chiên và bò cái đang có con bú; nếu ép đi mau chỉ trong một ngày, chắc cả bầy phải chết hết. 14. Xin chúa hãy đi trước kẻ tôi tớ chúa, còn tôi sẽ đi tới chậm chậm theo bước một của súc vật đi trước và của các trẻ, cho đến chừng nào tới nhà chúa tại xứ Sê-i-rơ. 15. Ê-sau nói: Vậy, anh xin để lại cùng em một vài người tùy tùng của anh. Gia-cốp đáp rằng: Chi vậy? miễn em được nhờ ơn trước mặt chúa thôi! 16. Nội ngày đó, Ê-sau bắt đường trở về Sê-i-rơ.
17. Gia-cốp đi đến Su-cốt; bèn cất một nhà cho mình ở, và mấy cái lều cho súc vật; cho nên họ đặt tên chốn nầy là Su-cốt. 18. Gia-cốp ở xứ Pha-đan-A-ram đến thành Si-chem thuộc về xứ Ca-na-an, được bình an. Người đóng trại trước thành, 19. bèn mua miếng đất chỗ người đóng trại, giá một trăm miếng bạc của con Hê-mô, cha Si-chem. 20. Nơi đó người lập một bàn thờ, đặt tên là Ên-Ên-ô-hê-Y-sơ-ra-ên.
Bản Dịch 2011
Gia-cốp và Ê-sau Tái Ngộ
1 Bấy giờ Gia-cốp ngước mắt lên và thấy Ê-sau đang tiến đến, cùng bốn trăm người đi theo ông. Gia-cốp liền chia các con ông ra cho Lê-a, Ra-chên, và hai nữ tỳ. 2 Ông để hai nữ tỳ với các con họ đi trước, kế đến là Lê-a và các con bà, rồi Ra-chên và Giô-sép đi cuối cùng. 3 Ðoạn chính ông tiến lên trước họ, sấp mình xuống đất bảy lần, cho đến khi ông đến gần anh ông.
4 Nhưng Ê-sau chạy đến gặp ông, ôm lấy ông, tựa đầu vào cổ ông, và hôn ông. Ðoạn hai anh em cùng khóc. 5 Khi Ê-sau ngước lên và thấy các phụ nữ cùng các trẻ con, ông hỏi, “Mấy người đi với em đây là ai vậy?”
Gia-cốp đáp, “Ðó là những đứa con Ðức Chúa Trời đã thương ban cho tôi tớ anh.”
6 Bấy giờ hai nữ tỳ và các con họ đến gần và sấp mình xuống chào. 7 Kế đến Lê-a và các con bà đến gần và sấp mình xuống chào. Cuối cùng Giô-sép và Ra-chên đến gần và sấp mình xuống chào. 8 Ê-sau hỏi, “Em định làm gì với tất cả các đàn súc vật mà anh đã gặp vậy?”
Gia-cốp đáp, “Ðể mong được anh là chúa của em đoái thương.”
9 Nhưng Ê-sau nói, “Anh đã có đầy đủ rồi, em à. Những gì của em, em hãy giữ lại đi.”
10 Gia-cốp đáp, “Thưa anh, không được đâu. Nếu em được ơn trước mặt anh, xin anh vui lòng nhận món quà đó từ tay em tặng, vì thưa anh, được thấy lại mặt anh thật chẳng khác gì em thấy được mặt Ðức Chúa Trời, vì anh đã thương mà chấp nhận em. 11 Xin anh nhận món quà em gởi đến anh, vì Ðức Chúa Trời đã đối xử tốt với em, và em đã có được mọi điều em cần.” Vì ông cứ nài ép mãi nên Ê-sau đã bằng lòng nhận.
12 Ðoạn Ê-sau nói, “Chúng ta hãy lên đường. Ðể anh đi trước dẫn đường.”
13 Nhưng Gia-cốp nói với ông, “Thưa chúa của em, chắc anh cũng biết các cháu còn yếu lắm. Các đàn chiên, dê, bò, lừa cũng vậy; chúng có các con nhỏ đi cùng. Em cần phải ở bên để săn sóc. Nếu ép buộc phải đi cho nhanh thì chỉ một ngày, tất cả các đàn chiên và dê sẽ chết hết. 14 Xin chúa của em cứ đi trước tôi tớ anh, cho em thủng thẳng đi sau, theo chân đàn súc vật phía trước em, và theo sức các cháu bé, cho đến khi em đến nơi anh ở tại Sê-i-rơ.”
15 Ê-sau nói, “Nếu vậy thôi để anh cho một số người đi với anh ở lại để hộ tống em.”
Nhưng ông đáp, “Tại sao em phải làm phiền chúa của em như thế?”
16 Vậy nội trong ngày đó Ê-sau lên đường trở về Sê-i-rơ. 17 Còn Gia-cốp thì đi ngược trở về Su-cốt và cất cho mình một căn nhà tại đó, rồi ông làm chuồng cho các đàn súc vật của ông. Vì thế người ta gọi nơi đó là Su-cốt.
Gia-cốp Dọn đến Si-chem
18 Sau khi rời khỏi Pa-đan A-ram, Gia-cốp đến Thành Si-chem trong xứ Ca-na-an được an toàn. Ðến nơi, ông dựng lều trước cửa thành. 19 Số là ông đã mua một miếng đất của các con cháu Ha-mô cha của Si-chem với giá một trăm miếng bạc để có chỗ dựng lều. 20 Tại đó ông xây một bàn thờ và đặt tên là Ên Ê-lô-he I-sơ-ra-ên.
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành