Sáng Thế Ký: Chương 31
Bản Dịch Việt Ngữ
1. Gia-cốp nghe những lời của các con trai La-ban nói rằng: "Gia-cốp đã lấy tất cả những gì thuộc về cha của chúng ta. Nhờ những vật thuộc về cha của chúng ta mà nó đã trở nên giàu có." 2. Gia-cốp cũng nhìn thấy nét mặt của La-ban đối với mình không còn giống như trước nữa.
3. Đức Giê-hô-va đã phán cùng Gia-cốp: "Hãy trở về xứ sở của tổ tiên ngươi và bà con của ngươi. Ta sẽ ở cùng ngươi."
4. Vì vậy Gia-cốp đã sai gọi Ra-chên và Lê-a ra ngoài đồng, đến chỗ các bầy súc vật của ông, rồi ông nói với họ: "Anh thấy nét mặt cha của các em đối với anh không còn giống như trước nữa, tuy nhiên Ðức Chúa Trời của cha anh vẫn ở cùng anh. 6. Các em biết rằng anh đã phục vụ cho cha của các em với tất cả năng lực của anh. Dầu vậy, cha của các em đã gạt và thay đổi tiền công của anh mười lần, tuy nhiên Ðức Chúa Trời đã không cho phép ông làm thiệt hại anh. 8. Nếu ông nói: Những con vật có đốm sẽ là tiền công của cháu, thì cả bầy súc vật đều đẻ ra những con có đốm. Nếu ông nói: Những con vật có sọc sẽ là tiền công của cháu, thì cả bầy súc vật đều đẻ ra những con có sọc. 9. Ðức Chúa Trời đã lấy những súc vật thuộc về cha của các em mà ban cho anh. 10. Đến mùa súc vật giao phối, anh ngước mắt lên và thấy trong giấc mơ, kìa những con chiên đực phủ trên các bầy súc vật là những con có vằn, có sọc, và có đốm. 11 Trong chiêm bao, Thiên Sứ của Ðức Chúa Trời đã phán với anh: 'Hỡi Gia-cốp.' Anh đáp: 'Có con đây.' 12. Ngài phán: 'Bây giờ hãy ngước mắt của ngươi lên và nhìn xem. Tất cả những con chiên đực phủ trên các bầy súc vật là những con có vằn, có sọc, và có đốm, bởi vì Ta đã thấy tất cả những gì La-ban đã làm cho ngươi. 13. Ta là Ðức Chúa Trời tại Bê-tên, là nơi mà ngươi đã xức dầu trên một trụ đá, là nơi mà ngươi đã thề nguyện với Ta. Bây giờ hãy trỗi dậy và ra khỏi xứ nầy, để trở về xứ sở của gia đình ngươi.'"
14. Ra-chên và Lê-a đã nói với ông: "Chúng em có còn cơ nghiệp hoặc gia tài nào trong nhà cha của chúng em nữa đâu. Chúng em không phải đã là những người xa lạ với ông hay sao? Bởi vì ông đã gả bán chúng em và đã tiêu sạch số tiền thuộc về chúng em. 16. Thật vậy, tất cả tài sản mà Ðức Chúa Trời đã lấy từ cha của chúng em sẽ thuộc về chúng ta và các con của chúng ta. Vì vậy bây giờ anh hãy làm theo điều gì mà Ðức Chúa Trời đã truyền cho anh."
17. Gia-cốp đứng dậy, đặt các con và những người vợ của ông trên các lạc đà. 18. Ông đã ra đi, mang theo tất cả những súc vật và tất cả tài sản mà ông sở hữu, tức là những súc vật mà ông đã gây dựng và có được tại Pha-đan A-ram, để trở về với Y-sác, là cha của ông, tại xứ Ca-na-an.
19. Lúc này La-ban đã đi cắt lông chiên, Ra-chên đã lấy trộm các tượng gia thần thuộc về cha của mình. 20. Gia-cốp đã lén lút ra đi, La-ban, người A-ram, không hề biết việc này; bởi vì chàng đã không nói cho ông biết rằng chàng định trốn đi. 21. Chàng đã trốn đi, đem theo tất cả những gì mình có. Chàng đã đứng lên, vượt qua sông, rồi thẳng hướng về vùng đồi núi Ga-la-át.
22. Đến ngày thứ ba, La-ban được báo tin rằng Gia-cốp đã trốn đi. 23. Ông đã triệu tập những thân nhân của mình rồi đuổi theo chàng. Sau bảy ngày hành trình, ông đã bắt kịp chàng tại vùng đồi núi Ga-la-át. 24. Tuy nhiên Đức Chúa Trời đã hiện đến với La-ban, người A-ram, vào ban đêm trong giấc chiêm bao, Ngài phán với ông rằng: “Hãy cẩn thận! Đừng nói điều gì, dù lành hay dữ, với Gia-cốp.”
25. La-ban đã theo kịp Gia-cốp. Lúc này Gia-cốp đang đóng trại tại vùng đồi núi; và La-ban cùng các anh em của mình cũng đóng trại tại vùng đồi núi Ga-la-át. 26. La-ban đã nói với Gia-cốp: “Cháu đã làm gì vậy? Tại sao cháu lén lút cậu ra đi, và cầm gươm dẫn các con gái của cậu giống như những tù binh vậy? 27. Tại sao cháu lén lút với cậu, bí mật ra đi không nói cho cậu biết, bởi vì cậu có thể đã tiễn cháu ra đi cách vui vẻ trong tiếng hát, tiếng đàn, và tiếng trống? 28. Tại sao cháu không để cho cậu hôn các con gái và các cháu của cậu? Cháu đã hành động thật dại dột. 29. Cậu có thể hãm hại cháu trong quyền lực của cậu, nhưng trong đêm qua, Ðức Chúa Trời của cha cháu đã nói với cậu rằng: ‘Hãy cẩn thận! Đừng nói điều gì, dù lành hay dữ, với Gia-cốp.’ 30. Thật vậy bây giờ cháu phải ra đi bởi vì cháu quá nhớ nhà cha của cháu, nhưng tại sao cháu lại ăn cắp những tượng thần của cậu?”
31. Gia-cốp đã trả lời La-ban và nói rằng: "Cháu sợ rằng nếu cháu nói ra, có thể cậu sẽ dùng vũ lực giữ các con gái của cậu khỏi cháu. 32. Người nào mà cậu tìm thấy có các tượng thần của cậu, người ấy sẽ không được sống nữa. Trước sự hiện diện của các anh em trong dòng họ của chúng ta, hãy xác định vật gì thuộc về cậu đang ở với cháu, cậu hãy lấy nó đi." - Bởi vì Gia-cốp không hề biết Ra-chên đã ăn cắp những vật đó.
33. La-ban đã vào trong trại của Gia-cốp, trong trại của Lê-a, trong các trại của hai nữ tỳ, nhưng ông không tìm được gì cả. Từ trại của Lê-a, ông bước sang trại của Ra-chên. 34. Lúc này, Ra-chên đã lấy các tượng gia thần giấu dưới bành lạc đà rồi ngồi bên trên chúng. La-ban lục soát khắp trại nhưng chẳng tìm thấy chúng. 35. Nàng nói với cha của mình: “Xin chúa của con đừng giận! Con không thể đứng dậy chào cha bởi vì con có chuyện của phụ nữ.” Ông đã lục soát nhưng không tìm thấy những tượng gia thần của mình.
36. Gia-cốp nổi giận trách La-ban. Gia-cốp nói với La-ban rằng: “Cháu đã phạm tội gì? Tội lỗi của cháu là gì mà cậu đã nóng giận rượt đuổi cháu như vậy? 37. Mặc dù cậu đã lục soát mọi thứ của cháu, cậu đã tìm thấy được gì trong tất cả những thứ đó? Xin cậu hãy bày ra những gì thuộc về cậu trước những thân nhân của cháu và những thân nhân của cậu, để họ phân xử giữa hai chúng ta. 38. Suốt hai mươi năm cháu sống với cậu, có bao giờ cháu để cho chiên và dê của cậu bị sảo thai, hay cháu có ăn thịt một con chiên đực nào trong bầy của cậu hay không? 39. Cháu có đem về cho cậu một con vật nào bị thú rừng cắn xé hay không? Cậu đã đòi từ tay của cháu, và cháu phải bồi thường về con vật đó bất kể là bị mất mát vào ban ngày hay là bị mất mát vào ban đêm. 40. Vì vậy cháu phải chịu nắng nóng vào ban ngày, sương giá vào ban đêm, giấc ngủ cũng lìa xa khỏi mắt của cháu. 41. Hai mươi năm của cháu trong gia đình của cậu đây này: Cháu đã phục vụ cậu mười bốn năm vì hai con gái của cậu, và sáu năm vì súc vật của cậu, nhưng cậu đã mười lần thay đổi tiền công của cháu. 42. Nếu Đức Chúa Trời của cha cháu, là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, là Đấng mà Y-sác kính sợ, không phù hộ cháu, chắc bây giờ cậu đã đuổi cháu đi với hai bàn tay không có gì cả. Đức Chúa Trời đã nhìn thấy nỗi đau khổ của cháu và công sức của bàn tay cháu, cho nên đêm qua Ngài đã xét xử.”
43. La-ban trả lời Gia-cốp: “Những con gái nầy là con gái của cậu, những đứa trẻ nầy là cháu của cậu, bầy súc vật nầy là bầy súc vật của cậu. Tất cả những gì cháu thấy, đều là của cậu. Tuy nhiên hôm nay cậu có thể làm gì được với những con gái của cậu và những đứa cháu mà chúng đã sinh ra? 44. Vì vậy bây giờ hãy đến, chúng ta hãy lập một giao ước giữa cậu với cháu. Nó sẽ làm chứng giữa cậu và cháu.”
45. Vì vậy Gia-cốp đã lấy một tảng đá dựng lên làm trụ. 46. Gia-cốp nói với các thân nhân của mình: “Hãy mang những hòn đá lại đây.” Họ đã đem đá tới tạo thành một đống, rồi họ đã ăn bên đống đá ấy. 47. La-ban đã gọi nơi đó là Y-ê-ga Sa-ha-đu-ta; nhưng Gia-cốp đã gọi nó là Ga-lét. 48. La-ban nói: “Hôm nay đống đá nầy làm chứng giữa cậu và cháu.” Vì vậy, người ta đã gọi nó là Ga-lét, 49. và nó cũng được gọi là Mích-pa, bởi vì ông có nói rằng: “Cầu xin Đức Giê-hô-va canh giữ cậu và cháu khi chúng ta xa cách nhau. 50. Nếu cháu bạc đãi những con gái của cậu, nếu cháu lấy vợ khác, dù không có ai ở giữa chúng ta, tuy nhiên Đức Chúa Trời sẽ thấy và làm chứng giữa chúng ta.”
51. La-ban nói với Gia-cốp: “Ðây là đống đá và trụ đá mà cậu đã đặt ở giữa cậu và cháu. 52. Ðống đá nầy làm bằng chứng và trụ đá nầy làm bằng chứng rằng cậu sẽ không vượt qua đống đá nầy xông về phía cháu, và cháu cũng không vượt qua đống đá nầy và trụ đá nầy xông phía về cậu, để hãm hại nhau. 53. Cầu xin Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Na-cô, tức Ðức Chúa Trời của tổ phụ họ, phân xử giữa chúng ta.” Gia-cốp đã thề với Đấng mà cha mình là Y-sác kính sợ.
54. Gia-cốp đã dâng một sinh tế trên núi và mời các thân nhân của mình đến ăn. Họ đã ăn xong, rồi nghỉ đêm trên núi. 55. Sáng hôm sau La-ban dậy sớm, hôn các cháu của ông và các con gái ông. La-ban chúc phước cho họ, rồi rời khỏi nơi đó để trở về chỗ của mình.
Bản Dịch 1925
1. Gia-cốp được nghe lời các con La-ban nói rằng: Gia-cốp đã lấy hết gia tài cha ta, và vì nhờ của cha ta, nên mới được giàu có dường ấy. 2. Gia-cốp cũng để ý coi nét mặt cậu, nhận biết rằng người chẳng đối ở với mình như trước nữa. 3. Đức Giê-hô-va phán cùng Gia-cốp rằng: Hãy trở về xứ của tổ phụ ngươi, chốn bà con ngươi, ta sẽ phù hộ ngươi. 4. Gia-cốp bèn sai người gọi Ra-chên và Lê-a đến nơi cầm bầy súc vật của mình ngoài đồng, 5. và nói cùng họ rằng: Ta thấy sắc mặt cha hai ngươi đối cùng ta chẳng còn như trước nữa, nhưng nhờ Đức Chúa Trời của cha ta phù hộ ta. 6. Chính hai ngươi cũng biết rằng ta đã giúp cha hai ngươi hết sức, 7. còn cha hai ngươi lại khinh bạc và mười lần thay đổi công giá ta; nhưng Đức Chúa Trời không cho phép người làm hại ta chút nào. 8. Khi người dạy rằng: Các con chiên có đốm dùng làm công giá ngươi, quả các con chiên đều sanh con ra có đốm. Còn nếu dạy rằng: Các con chiên có sọc dùng làm công giá ngươi, quả các con chiên đều sanh ra có sọc. 9. Thế thì, Đức Chúa Trời đã bắt súc vật của cha hai ngươi cho ta đó! 10. Đang trong lúc chiên giao hiệp nhau, ta nhướng mắt lên, chiêm bao thấy các chiên đực đang giao hiệp cùng chiên cái đều có sọc, có rằn và có đốm. 11. Thiên sứ Đức Chúa Trời phán cùng ta trong mộng rằng: Hãy Gia-cốp! Ta bèn thưa: Có tôi đây. 12. Thiên sứ rằng: Hãy nhướng mắt lên mà nhìn: hết thảy chiên đực đang giao hiệp cùng chiên cái đều có sọc, có rằn và có đốm; vì ta đã thấy cách La-ban ăn ở cùng ngươi rồi. 13. Ta đây là Đức Chúa Trời của Bê-tên, tức nơi ngươi đã thoa dầu đầu cây trụ và đã khấn vái ta. Bây giờ, hãy đứng dậy, ra khỏi xứ nầy và trở về xứ của bà con ngươi.
14. Ra-chên và Lê-a đáp cùng người mà rằng: Chúng tôi còn một phần chi hay là cơ nghiệp chi nơi nhà cha chúng tôi chăng? 15. Vì người đã gả bán chúng tôi và ăn xài hết tiền bạc bán nữa, há người chẳng đãi chúng tôi như người dưng ư? 16. Các tài vật mà Đức Chúa Trời đoạt nơi tay cha chúng tôi tức là của chúng tôi và của con cái chúng tôi. Vậy bây giờ, chàng hãy làm theo mọi lời Đức Chúa Trời đã phán dạy.
17. Gia-cốp bèn đứng dậy, đỡ vợ và con lên lưng lạc đà, 18. dẫn hết thảy súc vật và của cải mình, tức súc vật mình đã gây dựng ở Pha-đan-A-ram, đặng trở về cùng Y-sác, cha mình, ở Ca-na-an. 19. Trong lúc La-ban mắc đi hớt lông chiên người, thì Ra-chên ăn cắp các pho tượng thờ trong nhà của cha mình. 20. Gia-cốp gạt La-ban, vì không nói rằng, mình muốn đi trốn. 21. Vậy, người đứng dậy, đem theo hết thảy tài vật mình, trốn đi ngang qua sông, thẳng tuốt về núi Ga-la-át.
22. Đến ngày thứ ba, người ta học lại cùng La-ban rằng Gia-cốp đã trốn đi rồi. 23. Người bèn đem các anh em mình đuổi theo Gia-cốp trong bảy ngày đường, và theo kịp tại núi Ga-la-át. 24. Nhưng trong cơn chiêm bao lúc ban đêm, Đức Chúa Trời đến cùng La-ban, người A-ram, mà phán rằng: Dầu lành dầu dữ, thế nào ngươi khá giữ mình đừng nói chi cùng Gia-cốp hết. 25. Vậy, La-ban theo kịp Gia-cốp. Vả, Gia-cốp đang đóng trại trên núi; La-ban và các anh em người cũng đóng trại trên núi Ga-la-át.
26. La-ban nói cùng Gia-cốp rằng: Cháu đã làm chi vậy? Cháu đã gạt cậu và dẫn mấy đứa gái cậu như phu tù giặc. 27. Sao trốn nhẹm, gạt và không cho cậu hay trước? Có lẽ cậu đưa đi rất vui vẻ, tiếng hát, tiếng đàn và tiếng trống phụ đưa. 28. Cháu làm cách dại dột vậy, không để cho cậu hôn con trai và con gái cậu. 29. Tay cậu có đủ quyền làm hại cháu; nhưng Đức Chúa Trời của cha cháu đã mách bảo cùng cậu tối hôm qua rằng: Dầu lành dầu dữ, ngươi khá giữ mình đừng nói chi cùng Gia-cốp hết. 30. Bây giờ, vì lòng cháu mong mỏi về nhà cha cháu, nên đã ra đi; nhưng cớ sao cháu lại ăn cắp các pho tượng cậu?
31. Gia-cốp đáp rằng: Vì cớ tôi e cậu bắt hai người con gái lại chăng. 32. Nhưng tìm nơi ai được các pho tượng của cậu, thì ai đó sẽ bị chết đi! Tại trước mặt các anh em chúng ta, cậu hãy kiểm soát các món nơi tôi đi, và hãy lấy vật chi thuộc về cậu. Vả, Gia-cốp vốn không hay rằng Ra-chên đã trộm mấy pho tượng đó. 33. Vậy, La-ban vào trại Gia-cốp, trại Lê-a, trại hai người đòi, chẳng tìm được chi cả. Đoạn, ở trại Lê-a bước ra đi vào trại Ra-chên. 34. Vả, Ra-chên có lấy mấy pho tượng đó, giấu dưới bành lạc đà, rồi ngồi lên trên. La-ban soát lục khắp trại chẳng gặp pho tượng. 35. Nàng bèn thưa cùng cha rằng: Vì trong mình con có việc riêng của đàn bà, nên đứng dậy rước chẳng được; xin chúa chớ giận con chi hết. Người kiếm, nhưng chẳng thấy pho tượng đâu hết.
36. Gia-cốp bèn nổi giận rầy lộn cùng La-ban, mà rằng: Tôi có án gì, tội gì, mà cậu hằm hằm đuổi theo như vậy! 37. Cậu đã soát lục các đồ hành lý tôi, có kiếm được món chi thuộc về nhà cậu chăng? Hãy đem món đó ra trước mặt anh em tôi cùng anh em cậu, đặng họ xét đoán đôi ta. 38. Kìa, đã hai mươi năm tôi ăn ở nơi nhà cậu, chiên cùng dê cậu nào có sảo thai, và tôi chẳng hề ăn thịt chiên đực của bầy cậu bao giờ; 39. cũng chẳng hề đem về cho cậu một con nào bị xé; bằng có, chính tôi chịu đền đó thôi. Cậu cớ đòi luôn những con bị ăn cắp ban ngày và ăn trộm ban đêm. 40. Ban ngày tôi chịu nắng nồng, ban đêm chịu lạnh lùng, ngủ nào có an giấc được đâu. 41. Đó trong hai mươi năm tôi ở tại nhà cậu là thế; trong mười bốn năm giúp việc, để được hai con gái cậu, và sáu năm đặng lãnh lấy bầy súc vật của cậu, mà cậu lại còn thay đổi mười lần công giá tôi. 42. Nếu Đức Chúa Trời của cha tôi, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, là Đấng mà Y-sác kính sợ, không phù hộ tôi, chắc bây giờ cậu đuổi tôi ra tay không, Đức Chúa Trời đã xem thấy nỗi đau-khổ tôi cùng công việc hai tay tôi làm, nên đêm qua Ngài đã xét công bình rồi đó.
43. La-ban đáp cùng Gia-cốp mà rằng: Các đứa gái nầy là con của cậu; các đứa trẻ nầy là trẻ của cậu; các bầy súc vật tức là bầy của cậu, và các vật chi cháu thấy được tức của cậu hết; ngày nay cậu sẽ làm chi được cùng các con gái hai là các cháu cậu đó? 44. Vậy bây giờ, hè! chúng ta kết-ước cùng nhau, để dùng làm chứng cho cậu và cháu.
45. Gia-cốp lấy một hòn đá, dựng đứng lên làm trụ; 46. và nói cùng các anh em mình rằng: Hãy lượm góp đá lại. Chúng bèn góp đá lại, chất thành một đống, rồi ngồi lên trên ăn bữa. 47. La-ban đặt trên đống đá đó là Y-ê-ga Sa-ha-đu-ta; còn Gia-cốp kêu là Ga-lét. 48. La-ban nói rằng: Đống đá nầy ngày nay làm chứng cho cậu và cháu đó. Cho nên chúng gọi là Ga-lét. 49. Mà cũng gọi là Mích-ba, vì La-ban có nói thêm rằng: Khi chúng ta phân cách nhau, cầu xin Đức Giê-hô-va coi sóc cậu và cháu. 50. Nếu cháu hành hạ các con gái cậu, nếu cưới vợ khác nữa, thì hãy giữ mình! Chẳng phải người thường soi xét ta đâu, bèn là Đức Chúa Trời làm chứng cho chúng ta vậy. 51. La-ban lại nói cùng Gia-cốp rằng: Nầy đống đá, nầy cây trụ mà cậu đã dựng lên giữa cậu và cháu đây. 52. Đống đá nầy và cây trụ nầy làm chứng rằng cậu chẳng qua khỏi đây, đi đến nơi cháu, và cháu cũng chẳng vượt khỏi đây, đi đến nơi cậu, trong khi có ý muốn làm hại nhau. 53. Cầu xin Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Na-cô, Đức Chúa Trời của cha các người đó đoán xét cho chúng ta! Gia-cốp chỉ Đấng của Y-sác, cha mình, kính sợ mà thề. 54. Đoạn, người dâng một của lễ tại trên núi, và mời các anh em mình dùng bánh. Vậy, chúng dùng bánh, rồi ở ban đêm trên núi.
55. La-ban dậy sớm, hôn các con trai và các con gái mình, và chúc phước cho, rồi đi trở về nhà mình.
Bản Dịch 2011
Gia Ðình Gia-cốp Bỏ Trốn
1 Bấy giờ Gia-cốp nghe các con trai La-ban nói với nhau, “Gia-cốp đã lấy tất cả những gì thuộc về cha chúng ta. Anh ấy được giàu có như thế là nhờ tài sản của cha chúng ta.” 2 Ngoài ra Gia-cốp cũng thấy La-ban đối xử với ông không như trước nữa. 3 Bấy giờ CHÚA phán với Gia-cốp, “Hãy trở về xứ sở của tổ tiên ngươi, và về với bà con ngươi. Ta sẽ ở cùng ngươi.”
4 Vậy Gia-cốp cho người gọi Ra-chên và Lê-a đến cánh đồng có đàn súc vật của ông đang ở. 5 Ông nói với họ, “Anh thấy nét mặt của cha hai em không còn tử tế với anh như trước nữa, nhưng Ðức Chúa Trời của cha anh luôn ở với anh. 6 Các em biết anh đã làm việc cho cha các em tận tụy như thế nào. 7 Dù vậy, cha các em đã gạt anh và đã thay đổi công giá của anh mười lần, nhưng Ðức Chúa Trời không cho phép ông làm hại anh. 8 Hễ ông nói, ‘Những con vật lông lấm chấm sẽ là công giá của con,’ thì cả đàn súc vật đều đẻ con có lông lấm chấm. Còn hễ ông nói, ‘Những con có vằn sẽ là công giá của con,’ thì cả đàn súc vật đều đẻ con lông có vằn. 9 Như vậy Ðức Chúa Trời đã lấy đàn súc vật của cha các em mà ban cho anh. 10 Khi đến mùa các con vật giao cấu với nhau, anh ngước mắt lên và thấy trong giấc mơ, và này, những con đực phủ trên cả bầy đều đẻ ra những con có vằn, lấm chấm, hoặc có sọc. 11 Thiên Sứ của Ðức Chúa Trời nói với anh trong chiêm bao rằng, ‘Hỡi Gia-cốp;’ anh đáp, ‘Thưa có con đây.’ 12 Ngài phán với anh, ‘Hãy ngước lên và nhìn xem, tất cả dê đực phủ trên bầy sẽ đẻ ra những con có vằn, lấm chấm, hoặc có sọc, vì Ta đã thấy tất cả những gì La-ban đã làm cho ngươi. 13 Ta là Ðức Chúa Trời ở Bê-tên, nơi ngươi đã xức dầu trên một hòn đá và thề nguyện với Ta. Bây giờ hãy lập tức rời khỏi xứ này và lên đường trở về xứ ngươi đã chôn nhau cắt rốn.’”
14 Bấy giờ Ra-chên và Lê-a nói với ông, “Chúng em còn có phần gia tài gì trong nhà cha chúng em nữa chăng? 15 Cha há đã không coi chúng em như những người dưng rồi sao? Vì cha đã gả bán chúng em và tiêu sạch số tiền cha đã gả bán chúng em rồi. 16 Tất cả tài sản Ðức Chúa Trời đã lấy từ cha chúng em sẽ thuộc về chúng ta và con cái chúng ta. Vậy bây giờ anh cứ làm điều gì Ðức Chúa Trời đã phán với anh.”
17 Bấy giờ Gia-cốp đứng dậy, đỡ các con và các vợ ông lên lưng các lạc đà. 18 Ông dẫn tất cả những đàn súc vật của ông, tức tất cả tài sản ông có được, đó là những đàn súc vật riêng của ông mà ông đã gây dựng được tại Pa-đan A-ram, để trở về với I-sác cha ông đang sống trong xứ Ca-na-an.
19 Trong lúc La-ban đi hớt lông chiên, Ra-chên đến ăn cắp những tượng gia thần cha bà thờ trong nhà. 20 Gia-cốp đánh lừa La-ban người A-ram bằng cách không nói cho ông ấy biết ông định trốn đi. 21 Thế là ông trốn đi với tất cả những gì ông có. Ông đứng dậy, vượt qua Sông Ơ-phơ-rát, rồi thẳng tiến về miền Cao Nguyên Ghi-lê-át.
La-ban Ðuổi Theo Gia-cốp
22 Ðến ngày thứ ba, người ta báo cho La-ban hay rằng Gia-cốp đã trốn đi rồi. 23 Ông liền triệu tập những người trong dòng họ và đuổi theo Gia-cốp. Sau khi truy đuổi được bảy ngày, ông bắt kịp họ ở miền Cao Nguyên Ghi-lê-át. 24 Nhưng ban đêm trong chiêm bao Ðức Chúa Trời đến báo với La-ban người A-ram, “Hãy coi chừng, đừng nói điều gì với Gia-cốp, dù lành hay dữ.”
25 La-ban đuổi theo kịp Gia-cốp. Bấy giờ Gia-cốp đã dựng lều trên núi, và La-ban cùng những người theo ông cũng dựng lều trên Núi Ghi-lê-át.
26 La-ban nói với Gia-cốp, “Con đã làm gì thế? Tại sao con đã gạt cha, và bắt các con gái của cha dẫn đi như thể người ta dùng gươm bắt dẫn các tù binh vậy? 27 Tại sao con lén trốn đi và gạt cha mà không nói cho cha biết? Nếu biết thì cha đã tiễn con ra đi cách vui vẻ với tiếng hát, tiếng trống, và tiếng đàn rồi. 28 Sao con không để cha hôn tiễn các con gái và các cháu ngoại của cha? Con đã hành động thật dại dột! 29 Cha có thừa khả năng làm hại con, nhưng đêm qua, Ðức Chúa Trời của cha con đã nói với cha, ‘Hãy thận trọng, đừng nói điều gì với Gia-cốp, dù lành hay dữ.’ 30 Và cho dù con có phải ra đi, vì con đã nhớ nhà cha con quá đỗi đi nữa, thì tại sao con lại ăn cắp các tượng thần của cha?”
31 Gia-cốp trả lời La-ban, “Thưa, bởi vì con sợ. Con sợ cha sẽ dùng vũ lực đoạt lại các con gái của cha. 32 Nhưng người nào cha tìm thấy có các tượng thần của cha, người ấy sẽ không sống nữa. Trước sự chứng kiến của bà con dòng họ chúng ta đây, xin cha chỉ ra những gì con có mà là của cha, thì xin cha cứ lấy.” Khi ấy Gia-cốp không biết Ra-chên đã ăn cắp các tượng thần của cha bà.
33 Vậy La-ban vào lều của Gia-cốp, rồi vào lều của Lê-a, và vào lều của hai nữ tỳ, nhưng ông không tìm thấy các tượng thần đó. Ông ra khỏi lều của Lê-a và vào lều của Ra-chên. 34 Bấy giờ Ra-chên đã lấy các tượng gia thần đó giấu trong yên lạc đà, rồi ngồi lên trên. La-ban lục lọi khắp nơi trong lều, nhưng không tìm thấy chúng. 35 Bà nói với cha bà, “Xin chúa của con đừng giận, con xin lỗi vì con không thể đứng dậy để chào cha được. Con đang bị kẹt, vì trong người con đang tới thời kỳ hằng tháng của đàn bà.” Vậy ông lục soát khắp nơi, nhưng không tìm được các tượng gia thần của ông.
36 Bấy giờ Gia-cốp nổi giận và trách La-ban. Gia-cốp nói với La-ban, “Con đã làm gì có lỗi với cha? Con đã có tội tình gì mà cha truy đuổi con gắt gao như vậy? 37 Bây giờ cha đã lục soát tất cả đồ đạc của con rồi, cha đã tìm thấy được món gì thuộc về nhà cha không? Xin cha lấy ra đây để các thân nhân của cha và các thân nhân của con quyết định cho hai chúng ta. 38 Trong hai mươi năm qua, con đã ở với cha, những chiên cái và dê cái của cha không hề sẩy thai, con không ăn thịt một con chiên đực nào trong các bầy của cha. 39 Con nào bị thú rừng cắn xé, con cũng không mang xác nó đến cho cha hay, nhưng con tự nhận lấy trách nhiệm và bồi thường. Con nào bị mất trộm dù ban ngày hay ban đêm, cha đều bắt con phải bồi thường. 40 Bao nhiêu năm nay con đã sống như thế này: ban ngày chịu nắng hừng thiêu đốt, ban đêm chịu giá lạnh buốt người; mắt con không được một giấc ngủ ngon. 41 Hai mươi năm qua con đã sống trong nhà cha. Con làm việc cho cha mười bốn năm để được hai con gái của cha, và thêm sáu năm để chăn đàn súc vật của cha, và cha đã thay đổi công giá của con mười lần. 42 Nếu Ðức Chúa Trời của cha con, Ðấng I-sác hằng kính sợ, tức là Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham, không ở với con, thì bây giờ chắc hẳn cha đã đuổi con ra tay không rồi. Ðức Chúa Trời đã thấy rõ nỗi khổ của con và công lao khó nhọc của đôi tay con, nên đã khiển trách cha đêm qua đó.”
Gia-cốp và La-ban Kết Ước
43 Bấy giờ La-ban trả lời và nói với Gia-cốp, “Các cô gái này là con gái của cha, các cháu này là cháu ngoại của cha, các đàn súc vật này là các đàn súc vật của cha. Tất cả những gì con thấy đều là của cha. Nhưng hôm nay cha có thể nói gì được về các con gái này của cha hay về những đứa con do chúng sinh ra chăng? 44 Thôi bây giờ hãy lại đây, chúng ta hãy lập một giao ước với nhau. Giao ước đó sẽ làm chứng giữa cha và con.” 45 Vậy Gia-cốp lấy một hòn đá dựng lên làm trụ. 46 Gia-cốp nói với các thân nhân của ông, “Hãy mang đá lại đây.” Họ bèn khuân đá tới chất thành một đống, rồi dùng bữa với nhau bên đống đá ấy. 47 La-ban gọi đống đá ấy là Giê-ga Sa-ha-đu-tha, nhưng Gia-cốp gọi nó là Ga-lê-ết. 48 La-ban nói, “Hôm nay đống đá này làm chứng giữa cha và con.” Vì thế nó được gọi là Ga-lê-ết. 49 Người ta cũng gọi nó là Mích-pa, vì ông nói, “Cầu xin CHÚA trông chừng con và cha, khi cha con ta xa cách nhau. 50 Nếu con đối xử tệ với các con gái cha, hoặc nếu con cưới thêm vợ khác ngoài các con gái cha, dù không ai có mặt lúc đó, con hãy coi chừng, vì Ðức Chúa Trời làm chứng giữa con và cha.”
51 La-ban nói với Gia-cốp, “Ðây là đống đá và đây là trụ đá cha đã đặt giữa con và cha. 52 Ðống đá này làm bằng chứng và trụ đá này làm bằng chứng rằng cha sẽ không vượt qua đống đá này xông qua bên con, và con cũng không được vượt qua đống đá này và trụ đá này xông qua bên cha, với ý định làm hại nhau. 53 Cầu xin Ðức Chúa Trời của Áp-ra-ham và Ðức Chúa Trời của Na-hô” –tức Ðức Chúa Trời của tổ phụ họ– “phán xét giữa chúng ta.” Vậy Gia-cốp nhân danh Ðấng mà I-sác cha ông hằng kính sợ để thề. 54 Ðoạn Gia-cốp dâng một con vật hiến tế trên nơi cao và mời mọi người trong bà con dòng họ đến dùng bữa. Dùng bữa xong, họ nghỉ lại đêm đó trên núi.
55 Sáng hôm sau La-ban dậy sớm, hôn các cháu ngoại của ông và các con gái ông. Ông chúc phước cho họ, rồi lên đường trở về nhà ông.
Tài Liệu
- Kinh Thánh - Bản Dịch 1925 - Thánh Kinh Hội Anh Quốc và Hải Ngoại
- Kinh Thánh - Bản Dịch 2011 - Mục sư Đặng Ngọc Báu
- Kinh Thánh - Bản Dịch Việt Ngữ - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Ngữ Căn - Thư Viện Tin Lành
- Kinh Thánh - Bản Dịch Đại Chúng - Thư Viện Tin Lành